Nam sinh do dự một hồi lâu, cuối cùng nhẹ gật đầu, cắn răng, từ trên ghế dài đứng lên, hướng phía cư xá đi đến.
“Trở về xem một chút đi, có lẽ bọn họ đã sám hối.”
Lời nói của tôi cứ lọt vào tai cậu ta, cậu nghe, đồng thời thỏa hiệp.
Tôi nhìn thấy cậu ấy dự định về nhà, mắt nhìn sắc trời, cũng không sớm, liền chuẩn bị trở về, cha mẹ gọi cho tôi mấy cuộc điện thoại, tôi đều không có đi nghe, xác định chắc đang thúc giục tôi về nhà.
Nếu tôi không gọi lại cho họ, có lẽ họ sẽ chạy ra khỏi nhà để tìm tôi.
“Tôi hy vọng cậu có thể nhận được câu trả lời cậu muốn, hãy đi về và làm ơn buông bỏ những oán niệm của cậu và nhanh chóng rời đi.”
Trước khi tôi đi, không quên nói cho cậu ta câu nói này.
Thế gian hết thảy mọi chuyện, không phải tất cả đều là tốt đẹp, cậu bởi vì bệnh trầm cảm nhảy lầu tự sát, tôi hi vọng cậu ấy có thể sống tốt trong trong âm giới..
Không có cừu hận, không có oán niệm, có lẽ có một ngày, sẽ giống như sắc quỷ nói tới, cậu có thể đầu thai chuyển thế.
Đến lúc đó, cậu lại là một chàng trai tốt.
Trên đường về nhà, tôi cảm thấy những bước chân của mình thật nhẹ và chiếc vòng tay đỏ trên cổ tay tôi lóe lên, để lộ một ánh sáng đỏ khác thường, tiểu gia hỏa nhất định cũng rất tán thành cách làm của tôi.
Kể từ lần cuối cùng tiểu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113494/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.