Dịch: Lauv
Sắc quỷ mang vẻ mặt bất đắc dĩ xuất hiện sau lưng tôi, rõ ràng hành động của tôi đã làm tổn thương anh.
Điện thoại vẫn chưa ngắt kết nối, tôi cùng An Ninh nói chuyện, nhìn thấy bộ dạng không hài lòng của anh, không khỏi có chút buồn cười, vội vàng trả lời An Ninh
“Tớ hỏi anh ấy một chút đã, không nói trước được, đợi lát nữa tớ sẽ lập tức đi qua” Dịch Lauv
Nói xong tôi liền ngắt điện thoại, sắc quỷ bắt đầu dán sát người vào, giọng uể oải.
“Hoa Nhi, ta …”
“Dừng lại!”
Tôi thấy bộ dạng ngây thơ vô tội của hắn, trong lòng lại mềm nhũn, nhưng tôi vẫn ngắt, cắt đứt dịch Lauv suy nghĩ của anh ta, và chuyển sang chủ đề khác.
Nhìn dáng vẻ của hắn, tôi biết hắn muốn làm gì, dĩ nhiên sẽ không để hắn toại nguyện.
Cả đêm qua còn chưa đủ sao? Hắn không thấy mệt mỏi nhưng tôi cảm thấy mệt, vì chuyển đó được làm quá nhiều, điều đó cũng không tốt cho đàn ông. Dịch: Lauv
Tôi chỉ vào điện thoại và nghiêm túc nói:
“An Ninh gọi cho em. Anh có còn nhớ chuyện gì đã xảy ra ở địa chỉ cũ Lê gia không? Sau đêm đó, thì liền không thấy tăm hơi anh đâu. An Ninh và em đã đi tìm hiểu chi tiết sự việc, vừa nãy An Ninh vừa gọi cho em nói rằng Ông An có ý định giúp Dương Ý và gia đình của anh ấy, bây giờ em phải qua ngay. “
Sắc quỷ cuối cùng cũng đã thu hồi lại bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113441/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.