Thân thể sắc quỷ rất lạnh, nhưng rất thoải mái. Tôi ôm hắn có cảm thấy như đang ôm một khối băng lớn bên cạnh, nhưng thực ra không lạnh như một khối băng.
Bởi vì là giường đơn, cho nên hai chúng tôi dán sát vào nhau. Cả đêm tôi không buông tay, ôm hắn thật chặt.
Tôi không biết mình đang mơ hay không. Tôi nghe thấy giọng sắc quỷ mười phần sủng nịnh.
“Khiến nàng đợi lâu rồi, vương hậu của ta.”
…
Đêm đó tôi ôm một khối băng sống ngủ ngon lành. Buổi sáng, tôi bị đánh thức bởi tiếng của An Ninh.
“Tiểu Hoa, dậy đi, tắm nắng mặt trời thôi.”
An Ninh lắc vai tôi, tôi mở to đôi mắt lờ mờ, nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy liền dùng ý thức mà sờ soạn phía bên kia giường nhưng không chạm vào bất cứ thứ gì.
Sắc quỷ rời đi rồi, bây giờ bên ngoài đã sáng rồi, hắn ta rời đi khi nào?
Tôi đang suy nghĩ, An Ninh thốt ra một tiếng “Ồ”, rồi liếc nhìn đôi vai trần của tôi lộ ra ngoài tấm chăn mỏng và trên khuôn mặt lộ ra nụ cười tươi có phần kì dị:
“Thật không ngờ, Tiểu Hoa của tớ lại có sở thích này nha. “
Nhất thời tôi có chút bối rối, và nhấc chiếc chăn lên. Thoạt nhìn, mặt tôi tức khắc nóng lên ửng đỏ.
Tối qua trời tối, sắc quỷ đã làm gì tôi. Thành thật mà nói, tôi không nhớ rõ lắm. Tôi nghĩ rằng hắn chỉ nhấc quần áo lên, không cởi chúng ra.
Không … Tôi nằm trên giường và bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/3113417/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.