Liếc mắt nhìn Thuộc Đình một cái, anh cũng sâu sắc nhìn tôi, ánh mắt yêu chiều đối với Tiểu Bình cũng không có tiêu tán, khi nhìn thấy tôi còn có chút cảm động nữa mà. Có lẽ lúc này đây khi tôi rời đi, chúng tôi thực sự sẽ không còn gặp mặt được nữa. Tôi chỉ muốn nhìn anh thật rõ, mãi mãi mãi mãi ghi lại trong tim tôi.
Xoay người, bước đi, bụng lại bắt đầu đau, con yêu, ngoan, không nên vào lúc này mà đùa nha.
Nhưng vừa mới xoay người, cái loại cảm giác nguy hiểm này lại nổi lên một cách nồng đậm hơn. Tôi vội vã quay đầu lại, khóe mắt liếc thấy một đường ánh sáng bạc ——
Đó là một viên đạn!
Đẩy Kỷ Như Hàng ra tôi liền xoay người nhảy đến bên người Thuộc Đình, dùng sức áp đảo anh, cũng áp đảo luôn Tiểu Bình.
Tiếng súng nổ lên, tôi cảm thấy ngực ấm áp, chỗ đùi cũng có chất lỏng ấm ướt dần dần trôi xuống.
Thuộc Đình ở dưới cơ thể của tôi, bản thân tôi khi ở trên người anh, lưng dán tại ngực anh, tôi nhìn thấy trước ngực có chất lỏng chảy ồ ồ ra, bụng cũng rất đau, Kỷ Như Hàng lại đây ôm tôi lên, “Xe cứu thương, mau gọi xe cứu thương! Con mẹ nó em có vứt sự ngu ngốc đi được không?”
“Ha ha, Thiên Sứ chửi bậy nha......” Tôi vươn tay ra muốn sờ mặt Kỷ Như Hàng, nhưng lại không có một chút sức lực nào cả, mặt khác đầu óc, cũng dần dần mất đi ý thức......
Trước khi đầu óc tiến vào bóng tối thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-hat-giong-tinh-yeu-cam-vao-mau/3228672/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.