“Không!” Tôi lắc đầu, “Ý của tôi là: dùng tôi thay thế cho cô ấy. Tôi so với cô ấy đáng giá hơn nhiều!”
Những lời này lại làm cho Thuộc Đình, Tiểu Bình sửng sốt.
“Không, Tâm Tâm, em không thể đi.” Thuộc Đình kinh sợ nhìn bụng tôi, “Anh không muốn em cùng con của chúng ta đi mạo hiểm, vợ thì chỉ có thể có một, bạn chơi có thể tìm lại được.” Anh nói được nửa thật nửa giả.
Tôi nghĩ anh cũng thật là mâu thuẫn, muốn cứu Tiểu Bình, chỉ có lấy tôi đổi cô ta; mà tôi trong bụng nếu quả thật có đứa nhỏ…, anh lại như thế nào dám lấy đứa nhỏ ra nói giỡn.
Người đàn ông kia suy tư một lát, vung con dao trong tay, “Tốt, cô lại đây, đổi cho cô ta đi.”
Tôi cất bước hướng bên kia đi qua.
“Không! Tâm Tâm, không cần!” Thuộc Đình hét một tiếng đau đớn. Rất giống sự thật, tôi không quay đầu lại, tôi sợ nhìn thấy trong mắt của anh đối Tiểu Bình là sự quan tâm, nghe được giọng nói của anh như vậy, tôi nhưng lại tự lừa mình dối người nghĩ Thuộc Đình thật sự sợ mất đi tôi. Bởi như vậy, mà tôi cũng đã bỏ lỡ tình cảm trong đôi mắt của anh.
Nhìn chằm chằm ánh mắt người kia, chậm rãi đi tới. Tôi thấy được, hắn ta thực khẩn trương. Đi đến bên cạnh hắn, hắn liền dùng con dao trong tay ghìm chặt cổ của tôi, cưỡng chế thật sự nhanh. Ông trời, tôi có chút thở không ra hơi. Từ khi mang thai tôi liền cảm thấy khó thở.
Tay kia của hắn thì buông Tiểu Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-hat-giong-tinh-yeu-cam-vao-mau/3228670/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.