“Được rồi, đừng diễn rồi, em đến làm gì?” Anh rất không bình tĩnh nói.
“Nhớ mọi người nha, quay về để nhìn anh, muốn nhìn anh cùng Tiểu Bình khi nào thì kết hôn.” Tôi cười nói, “Anh trai, nếu bọn năm nay kết hôn thì…, em chắc là không đến dự tiệc được, em có việc rồi, cho nên thiệp cưới cũng không cần gửi cho em; em cũng không có tiền đâu, nên tiền mừng cũng không có tặng.”
Nghe tôi nói…, anh muốn cười, nhưng bỗng nhiên lại nhớ tới cái gì nên giọng nói thét như ra thét vậy, “Tiểu Bình? Tiểu Bình đâu? Cô ấy như thế nào còn chưa có trở lại? Đã đi lâu như vậy rồi, sao lại còn chưa về thế này? Mau liên lạc với những vệ sĩ kia đi!”
Nhìn vẻ nổi giận của anh, tôi nghĩ anh thật sự yêu Tiểu Bình rất nhiều, tôi chưa từng thấy anh đối với tôi quan tâm đến như vậy. Anh hét lên, toàn bộ nhân viên bảo vệ lại bắt đầu rối loạn, có người đi ra bên ngoài, có người gọi điện. Sau đó tôi nghe được giọng của Tiểu Bình từ bộ đàm của văn phòng vang lên, “Đình, không cần hét. Em nghe được, anh thật ầm ỹ.”
“Tốt rồi, anh không hét nữa. Em đang ở đâu? Mau trở về đi.” Anh nhẹ nhàng như vào dán bộ đàm để an ủi Tiểu Bình.
“Khó chịu muốn chết, Đình, anh không cần trở về được không, quá buồn đi. Em muốn ở bên ngoài chơi......”
“Nghe lời, Tiểu Bình, mau trở lại. Ngoan, chờ chuyện này trôi qua, em muốn đi nơi nào chơi đều được, anh sẽ cùng em đi.” Anh hứa hẹn.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-hat-giong-tinh-yeu-cam-vao-mau/3228667/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.