Một chai rượu vang đỏ, rót cho anh một ly đầy, còn tôi tự rót mình nửa ly. Tôi không uống được rượu, một ngụm nhỏ cũng có thể say, nhưng đây là thời khắc ly biệt rồi, để cho tôi cùng anh uống một lần duy nhất cuộc đời đi.
Thuộc Đình cũng cảm thấy một chút buồn bã của biệt ly, nhưng anh còn có Tiểu Bình. Hơn nữa tôi chỉ là em gái kết nghĩa không có máu mủ gì với anh, hay chỉ là có thể thỏa mãn làm tình nhân bí mật của anh, thì còn có cái gì? Cái gì cũng không có. Tôi mười mấy năm yêu say đắm mà trong lòng anh còn không có lưu lại một nửa dấu vết gì. Vậy cũng tốt, dù sao tôi cũng muốn cùng anh từ nay về sau phân rõ giới hạn, không để lại bất cứ dấu vết gì đối với chúng tôi đều tốt cho nhau.
Uống xong một nửa ly rượu, mặt lập tức đỏ lên, trong lòng cũng cũng bị đốt cháy sạch. Say rượu nên ở dưới ánh đèn tôi thoạt nhìn bỗng nhiên cũng quyến rũ đi rất nhiều, đôi mắt với lệ rơi như trong mắt có chứa nước vậy, nhìn giống như trong một vũng hồ sâu vậy, tôi muốn anh ấy chìm trong đó.
Đêm hôm đó ta không để cho anh ngủ, anh cũng rất phối hợp.
Ngày hôm sau tôi cùng Thuộc Đình nắm tay nhau đi dạo hết các phố lớn nhỏ của thành phố B. Anh mua cho tôi một chút đồ ăn vặt mà tôi thích, vì tôi mà chống đỡ ánh mặt trời mùa thu như chiếc ô vậy, nuông chiều như đối với tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-hat-giong-tinh-yeu-cam-vao-mau/3228654/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.