Bạch Mị khẽ cựa mình, đau.
Cả cơ thể giống như đi mượn. Cô giống như vừa bị người ta cường bạo, gượng người ngồi dậy cũng đau đến tái mặt.
Nhất là hạ thân, nơi ấy tựa như có hàng ngàn mũi kim đâm vào.
Miệng nhỏ khẽ rên lên đau đớn.
"Bảo bối tỉnh dậy rồi sao?"
Trương Cẩn bế cô lên. Cả người Bạch Mị run rẩy một cái, từng bắp thịt kêu gào phản đối.
"Đau..."
Trương Cẩn đau lòng nhìn xuống phía hạ thân run rẩy của Bạch Mị, nơi ấy sưng tấy lên, từng trận dịch trắng cùng tơ máu đã sớm kết đặc lại.
Hắn vốn dĩ là muốn tắm sạch sẽ cho cô lúc cô còn thiêm thiếp ngủ nhưng không ngờ chỉ là vừa chạm vào người, hai lông mày của cô nhíu chặt, cơ thể đều co rúm lại, chỉ là trách hai anh em hắn quá buông thả cảm xúc.
Bất quá cái thứ xuân dược kia quả kỳ diệu, lần đầu tiên tiểu bảo bối như vậy chịu hòa hợp cùng bọn hắn đi.
Nước mắt Bạch Mị chảy xuống, cả cơ thể quả thực rất đau, từng bộ phận giống như bị kéo rời ra.
Trương Cẩn càng thêm phần ôn nhu. Cậu thơm chùn chụt vào má cô mấy cái.
"Anh thơm hết cái đau đi nào"
Bạch Mị được cậu bế vào bồn tắm lớn, vô cùng nhẹ nhàng đặt cô vào trong nước ấm, phần nào làm cô cảm thấy khoan khoái đôi chút.
"Em ngoan ngoãn ngâm nước đi, đợi anh lấy thuốc mỡ cho em"
Mùi thảo dược thơm ngát phần nào làm tỉnh đôi chút cái đầu nhỏ mụ mị.
Tối hôm qua là chuyện gì xảy ra vậy, tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-em-nhai-nuot/208418/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.