Bạch Mị ngủ một mạch cho đến tận trưa hôm sau. Thức dậy chính là cả cơ thể đau đớn. Nhất là hạ thân, nơi ấy nhớp nháp khó chịu nhưng vừa mới đứng dậy thân hình nhỏ bé khuỵu xuống.
Đã được cởi trói nhưng nhất thời vẫn không thể cử động được. Hai bên cổ tay trắng ngần nổi bật dấu tích của vết thừng. Cả cơ thể xanh xanh tím tím chồng chéo các dấu hôn.
Bạch Mị cắn môi, gần như là đang bò vào nhà tắm.
Bỗng nhiên cánh cửa gỗ bật mở, một thiên thần ấm áp ào tới bên cạnh cô, là Trương Cẩn.
"Bảo bối... " cậu nhìn cơ thể trần truồng thảm thương đang nhích từng bước trên sàn nhà lạnh lẽo mà rất đau lòng.
Trương Cẩn lao đến bế cô lên cánh tay. Bạch Mị căn bản quá đau nhức không thể đẩy hắn ra chỉ có thể dùng một loại ánh mắt hãi hùng, sợ hãi đối với cậu.
Xem ra bị hai anh em cậu dọa đến sợ chết khiếp rồi.
Cậu ôn nhu đem cô vào tắm rửa. Thân hình bé nhỏ run rẩy, hắn tốt nhất đừng giở thú tính ra với cô đi.
Nghiêm Cẩn hoàn toàn trong sáng tắm cho cô. Lúc cậu đưa tay lướt qua tiểu huyệt non mềm xưng tấy, cô chính là kẽ run rẩy vì đau.
Bạch Mị trợn tròn mắt nhìn hành động tiếp theo của cậu. Nghiêm Cẩn đưa ngón tay vào trong hoa viên khẽ rửa đi những thứ tinh dịch còn dính nhớp nháp.
Bạch Mị vì đau mà run rẩy, hai cảnh hoa sưng tấy chỉ chạm nhẹ vào cũng đã rất đau rồi-tg: tử dục-, cô phản kháng đấy ngực người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-em-nhai-nuot/208409/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.