Cố Hành Chi bất đắc dĩ nhìn đệ đệ bảo bối vội vã rời cung, trong lòng buồn bã như cha mẹ già trong nhà có con đã trưởng thành, lắc lắc đầu, chịu trận phê duyệt tấu chương bị Phượng Thiên Y trả về, cũng không biết vì sao tinh thần có chút không yên, năng suất lập tức giảm xuống, đợi đến khi phê xong tấu chương cao đến đầu, sắc trời bên ngoài đã tối sầm.
"Hoàng Thượng, nên dùng bữa tối thôi, về tẩm cung ạ?" Thôi công công hỏi.
Cố Hành Chi xoa xoa cổ, gật đầu.
Lúc dùng bữa, Cố Hành Chi ăn rất ít, Thôi công công nhìn Hoàng Thượng đầy mặt tâm sự nặng nề cũng không dám hỏi nhiều, sai người dọn dẹp bàn xong lập tức cùng nhau lui xuống, đi chuẩn bị việc tắm gội.
Hoàng Thượng trẻ tuổi lúc tắm gội tự mình làm không cần người hầu hạ, cung Ninh Tâm to như vậy chỉ còn lại một người, dưới ánh sáng le lói của dạ minh châu càng có vẻ trống vắng hơn.
Cố Hành Chi khoác áo bào màu vàng đi đến mép giường, trên người mang theo ướt át sau khi tắm rửa. Đế vương thu lại uy nghiêm ban ngày, giờ đây dáng vẻ thanh lãnh ngọc ngà toát ra mấy phần lười biếng, y dùng một chân đạp lên giường một chân đặt ở dưới giường, tựa vào giường ngồi nghiêng nghiêng, như thường lệ vươn tới đầu giường mở ra ngăn kéo bí mật lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ, mím môi lại mở hộp ra.
Một mùi hương thảo dược tỏa ra từ hộp gỗ, lập tức thấy bên trong hộp gỗ có một cái bát to bằng bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-duc-khong-thoi/213917/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.