Trên giường lớn gỗ mun, thiếu niên trần trụi vô lực nằm ngửa, tóc dài xõa rối tung, da thịt trắng đến gần như trong suốt, hai mắt bị vải đen che lại, đôi môi đỏ hồng bị hàm răng cắn đến trắng bệch, cổ tay mảnh khảnh đang vặn vẹo bị một sợi dây đỏ buộc vào đầu giường.
"Thật, to gan... Ngươi cút, cút ngay... A... Đừng, đừng đụng... A..."
Đầu lưỡi ấm áp của nam nhân nhẹ nhàng liếm lên vành tai đỏ ửng, xúc cảm trơn trượt mà người xa lạ mang đến làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu niên nháy mắt trắng bệch. Giọng nói run rẩy của cậu vừa mềm vừa nhẹ, mang theo chút kiêu ngạo, nhưng nhiều hơn là cảm giác vô cùng hoảng sợ, không có chút lực uy hiếp nào, dáng vẻ yếu ớt này có thể thôi thúc cảm giác muốn ngược đãi đã ngủ đông ở nơi sâu nhất trong lòng người khác.
Cố Trường An không rõ vì sao lại xảy ra chuyện này, cậu là đệ đệ được Hoàng đế ca ca cưng chiều nhất, là tiểu vương gia tôn quý nhất của Đại Thịnh. Trước khi hôn mê, cậu vẫn còn đang ở trong cung tham gia tiệc sinh nhật mười sáu do Hoàng đế ca ca chuẩn bị cho mình. Sao vừa tỉnh dậy lại biến thành thế này rồi...
"Nhưng ta thấy em dường như thích lắm, nếu không thì sao lại kêu dâm đãng như vậy, hửm?" Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai, mang theo hài hước mười phần.
"Ngươi, ngươi nói bậy... Ta, ta không có..."
Cố Trường An làm sao nghe nổi mấy lời này, vừa xấu hổ vừa tức giận, muốn giãy dụa tránh né,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-duc-khong-thoi/213903/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.