Kể từ khi sinh ra, Phượng Thiên Y đã là Thiếu cốc chủ của Thiên Cơ Cốc, Lão cốc chủ chết ngoài ý muốn, Phượng Thiên Y không thể không chấm dứt ngày tháng tiêu dao tự tại, gánh nặng Thiên Cơ Cốc đè trên vai hắn. Sau ngày thứ hai quay về, hắn đã lập tức đến mộ của Cốc chủ tra xét nguyên nhân chết của Lão cốc chủ, lúc hắn đi Cố Trường An vẫn còn đang say giấc nồng, có lẽ cũng là do tối qua làm quá mức, đến tận trưa lúc Phượng Thiên Y quay lại cậu mới mơ mơ màng màng tỉnh lại, còn là bị đói tỉnh.
"Thiên Y ca ca, huynh đi đâu vậy?" Cố Trường An ôm chăn mềm giọng hỏi, gắng mở đôi mắt vẫn còn đau rát ra nhìn hắn.
Phượng Thiên sờ sờ đầu cậu, cúi người đặt lên môi cậu một nụ hôn: "Đi tra nguyên nhân thúc phụ ta chết."
Bây giờ Cố Trường An mới tỉnh lại không ít, cau mày hỏi: "Tra ra được gì không?"
"Ta làm việc mà em còn lo lắng à? Dậy ăn trưa nào, bình thường không chịu ăn nhiều, mới làm em hai lần đã chịu không nổi rồi." Phượng Thiên Y thò tay vào trong chăn xoa bóp cái mông vểnh, cố ý trêu cậu.
"Phượng Thiên Y, huynh đúng là xấu xa, rõ ràng là huynh quá, quá..." Cố Trường An da mặt mỏng, lời còn lại không thể nói ra khỏi miệng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, thở phì phò xoay người không muốn đoái hoài gì đến hắn nữa, gì mà hai lần chứ, rõ ràng là chơi cậu cả đêm còn gì...
"Được được được, không liên quan đến An nhi, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-duc-khong-thoi/1182212/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.