mắt nước mũi chảy không ngừng)
Ánh trăng trống rỗng, tia sáng le lói tạo nên một tầng sáng mỏng manh bao phủ một mảng lớn phía trên rừng sâu, cành lá chen chúc nhau, ngẫu nhiên có mấy tia sáng lọt qua khe lá, âm thanh vui chơi bên lửa trại càng ngày càng xa, một trận tiếng vó ngựa "lộc cộc" vang vọng trong rừng sâu đen đặc.
"Phượng Thiên Y huynh phát điên gì vậy, mau thả ta xuống, huynh muốn đưa ta đi đâu chứ!"
Cố Trường An bị đè trên lưng ngựa hét lên một hơi, suýt chút nữa bị con ngựa giật rớt xuống.
"Ngoan nào, ca ca đưa em đi chơi."
Phượng Thiên Y tát một cái lên cái mông người phía trước, đá đá bụng ngựa, con ngựa phía dưới chạy vun vút trong gió, rất nhanh đã tiến vào chỗ sâu nhất trong bãi săn.
"Hừ..."
Rốt cuộc Cố Trường An cũng được thả xuống, dựa vào thân cây há mồm thở dốc, không đợi cậu hô hấp xong đã một bị một bức tường thịt đè ép lên, cái miệng nhỏ chu lên vừa vặn bị hôn lấy, cậu theo phản xạ định duỗi tay đẩy ra.
Ngay từ đầu động tác nam nhân đã thể hiện sự nôn nóng, quấn lấy cái lưỡi hết mút lại cắn, cho đến khi tra tấn cái lưỡi thiếu niên tê dại đến phát đau, rên ư ử không ngừng, bàn tay cũng không nhàn rỗi mò lên cởi nút cổ áo phía trên của thiếu niên, không cởi được cái thứ hai lập tức mất kiên nhẫn dùng sức xé "xoạt" một tiếng, trang phục kín kẽ lộ ra áo lót màu trắng bên trong. Bàn tay to mò vào trong quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-duc-khong-thoi/1182192/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.