Thư phòng, tại Tướng phủ.
Phượng Thiên Y ngồi sau án thư lật xem lại một lần tấu chương mà Cố Hành Chi đóng gói mang tới. Cố Trường An nằm tựa nghiêng trên ghế tử đàn Phượng Y Thiên cố ý chuyển đến cho cậu, nằm xem tiểu thuyết mới nhất. Trong nhà bất chợt chỉ còn tiếng giấy loạt xoạt, không khí cũng có mấy phần ấm áp.
Thời tiết đầu thu vẫn còn hơi lạnh, thân thể Cố Trường An từ khi sinh ra đã yếu ớt có chút sợ lạnh, trong lúc ngủ mơ bị ôm đến thư phòng chỉ mặc áo lót mỏng, không thể không thường xuyên túm lấy chăn mỏng, tấm chăn chính là công cụ nam nhân dùng để bao bọc cậu.
Tiểu thuyết mới ra rất mỏng, tốc độ đọc sách của Cố Trường An rất nhanh, rất nhanh đã đọc xong sạch bách, cậu ném sách sang một bên, chống cằm bắt đầu quan sát Phượng Thiên Y.
Lúc nam nhân nghiêm túc là đẹp nhất.
"Đẹp không?" Phượng Thiên Y không hề ngẩng đầu lên, cong cong môi.
"Khá đẹp." Cố Trường An ăn ngay nói thật: "Đáng tiếc là bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa."
Phượng Thiên Y nhướng mày, ngòi bút vẫn không dừng: "Em là người đầu tiên dám nói Phượng Thiên Y ta bên trong thối nát."
Huynh dám để cho người thứ hai xem thối nát bên trong của huynh thử coi!
Cố Trường An thay đổi tư thế ngồi, do lỗ đít bị sử dụng quá độ, lại bị dược ngọc ấm áp chôn trong cơ thể tác động, mặt cậu lên, chu miệng: "Tên lừa đảo, Hoàng đế ca ca nghi ngờ huynh không sai chút nào, mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-duc-khong-thoi/1182190/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.