Cố Dữ Thâm thật sự không nhịn được nữa.
Anh không biết rốt cuộc trong đầu Nam Tri đang nghĩ gì, sao lúc nào cũng nói ra những lời làm người khác ngạc nhiên như vậy, cô vậy mà nghĩ ra cách này để dỗ dành anh.
Cố Dữ Thâm vẫn đứng ở mép giường, vẻ lạnh lùng trên gương mặt cũng không còn nữa, chỉ còn lại một xíu xiu vẻ mặt vì không nén được giận mà hiện ra ý cười.
Nam Tri lặng lẽ mở mắt ra, giống như đang wink, sau đó lại len lén nhìn anh.
Nhìn thấy dáng vẻ này của anh, Nam Tri biết mình đã thành công dỗ anh được một nửa rồi.
Thế là cô lại chơi xấu, muốn gì được nấy, thấy anh vẫn không để ý, cô lại ném chiếc chăn mềm mại đi.
"Á!" Nam Tri dang hai tay ra, nói, "Em không thở nổi nữa rồi!"
Cố Dữ Thâm cong môi, anh cười trêu cô: "Tưởng anh là chó mà em nuôi à? Tùy tiện dỗ dành vài câu thì lại ngoan ngoãn chạy theo sau mông em à?"
"..."
Nam Tri bĩu môi, trong lòng cô đang phàn nàn, nói gì mà khó nghe vậy, chó gì chứ!
Hơn nữa, gì mà cái mông! Sao lại có thể nói mấy lời thô thiển như vậy với một cô gái chứ!
Nhưng bây giờ Nam Tri cũng không ương ngạnh với anh nữa, thấy anh không để ý đến, cô dứt khoát đứng dậy, định ôm lấy cổ Cố Dữ Thâm, chủ động hôn anh.
Chắc là một nụ hôn sẽ làm tên quỷ hẹp hòi này không giận nữa nhỉ!
Kết quả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dong-hon-doa-hong/3316584/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.