Nam Tri lập tức nắm tay Cố Dữ Thâm, quả nhiên lạnh như băng, cũng không biết anh ngồi ở đây bao lâu rồi.
Nhưng cô linh cảm bây giờ Cố Dữ Thâm không ổn, cô dừng lại một chút, nhìn anh rồi nhẹ nhàng hỏi: "Cố Dữ Thâm, anh sao vậy?"
"Không."
Anh đứng dậy, nắm tay Nam Tri bỏ vào trong áo.
"Anh về khi nào, sao không gửi tin nhắn cho em?"
"Quên rồi, ngồi được một lát rồi, hiếm khi ba mẹ em đến Thượng Hải ăn Tết cùng em, nên không nói với em."
Nam Tri nắm chặt tay anh: "Vậy anh cũng nên đi vào trong chứ, bên ngoài lạnh vậy mà."
"Vẫn ổn."
Nam Tri vẫn cảm thấy Cố Dữ Thâm hôm nay không ổn, lúc trước anh có thể vì bị cô cho leo cây mà đã ôm cô lên mặt đá cẩm thạch bắt nạt cô, sao hôm nay lại đột nhiên ngoan như vậy, còn ngồi đợi ở bên ngoài trời đông giá rét.
Cô vẫn nhìn chằm chằm người đàn ông, nhưng vẫn không nhìn ra được gì.
Ngay cả đôi mắt vừa mới ửng đỏ kia đã không còn đỏ nữa, dường như vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.
Nam Tri nhìn xung quanh, bên cạnh khách sạn có một khu phố ăn vặt.
Cô dắt tay anh: "Đi thôi, chúng ta đi mua chút đồ ăn về ăn."
Khu phố ăn vặt rất nhộn nhịp, người đến người đi, mọi người đều ở đây chờ đếm ngược.
Nam Tri đi dạo một vòng, đi qua một quán nướng kiểu Hàn, bên ngoài có bán bánh phô mai và cá viên chiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dong-hon-doa-hong/2828221/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.