Hơi thở của Nam Tri còn chưa kịp hồi phục, cô lại bị hôn đến nỗi không thở nổi.
—— Rốt cuộc thì khi nào em mới cho anh lên chính thức?
Cô nghe thấy Cố Dữ Thâm nói một câu, nhưng lúc này oxy trong não không đủ, cô chỉ nghe thấy, không thể hiểu nổi.
Gì mà lên chính thức?
Lên chính thức cái gì chứ??
Còn chưa nghĩ ra, cô đã cảm nhận được sự cứng rắn và nhiệt độ nóng bỏng ở giữa chân cô, mang theo sự áp đảo không thể chối cãi.
Chân Nam Tri ngay lập tức mềm nhũn, cô mới nhận ra ý trong lời anh nói.
Cô đồng ý lời tỏ tình của anh khi nào.
Không, dưới hoàn cảnh thế này, câu nói này không phải có ý nghĩa đơn thuần như vậy.
Thay vào đó, nếu như cô dám gật đầu, tối nay cô sẽ phải nhìn thấy máu :)
Hay cho một tên khốn không biết xấu hổ.
Nam Tri cắn môi dưới, cô muốn hung hăng chất vấn anh, nhưng sau khi bị anh hôn cô lại không nói nổi, càng giống như đang làm nũng: "Vừa rồi anh còn hung dữ với em đấy, em gọi anh mà anh không thèm để ý đến em, bây giờ còn muốn lên chính thức? Trai tồi, em thấy anh chính là yêu cơ thể của em."
Cố Dữ Thâm bật cười, giọng nói rất trầm, anh lại hôn cô, vừa hôn lên môi cô vừa khàn giọng nói: "Anh hung dữ với em là lỗi của anh?"
"Đương nhiên là của anh rồi."
Cố Dữ Thâm "chậc" một tiếng, anh véo chân cô, Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dong-hon-doa-hong/2828204/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.