#Mun
Nam Tri nhận tấm ảnh từ tay ông nội, cô xem kỹ lại.
Trong ảnh là khung cảnh sân trường hồi bọn họ học cấp ba, vẫn có thể nhìn thấy đường chạy màu đỏ, phần lớn diện tích của tấm ảnh là khuôn mặt cô, chắc là anh chụp lúc cô đang đối diện với camera.
Nhưng cô hoàn toàn không có ấn tượng là mình đã chụp tấm ảnh này khi nào.
Mất trí nhớ?
Nhưng bây giờ chuyện quan trọng không phải là cái này.
"Ba mẹ Cố Dữ Thâm không quan tâm đến anh ấy ạ?" Nam Tri hỏi.
"Không quan tâm, không có chút dáng vẻ nào của người làm ba mẹ." Ông cụ xua tay, ông lại hỏi, "Nó không kể với cháu à?"
Nam Tri lắc đầu.
"Thằng nhóc này là như vậy, chuyện gì cũng giấu trong lòng, có thể tìm được vợ, ông thấy cũng không dễ dàng gì."
"..."
Nam Tri nhớ lại lúc trước anh suýt nữa là ép cô kết hôn, cô cảm thấy chuyện Cố Dữ Thâm lấy vợ cũng chẳng phải là chuyện khó gì.
Cô bước tới: "Ông nội, vậy ông kể cho cháu nghe với."
Ông nội cũng rất để ý đến chuyện riêng tư: "Vậy không được, thằng nhóc này xấu tính lắm, ông cũng không dám nói lung tung, cháu tự hỏi nó đi."
Trước khi Nam Tri liên lạc, cô nhớ đến lúc trước Cố Dữ Thâm nhắc đến ba mẹ mình ở trước mặt cô, anh nói cũng không có nhiều cảm xúc, hơn nữa vừa rồi ở trong nghĩa trang, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra được anh không thoải mái, quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dong-hon-doa-hong/2828200/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.