Ngày hôm sau tỉnh dậy, ngủ một giấc, Nam Tri cảm thấy cơ thể đau nhức hơn, mỗi một đốt xương như bị buộc chặt lại, khó di chuyển.
Vì vậy cô bắt đầu hối hận rốt cuộc khi đó sao cô lại chủ động trêu chọc Cố Dữ Thâm.
Cả người cô không thoải mái, tính tình cũng khó chiều hơn.
Cố Dữ Thâm ôm cô dỗ dành cả nửa ngày, tự mình mang bữa sáng đến giường rồi đút cô ăn, phục vụ rất thoải mái, mặc dù ăn sáng xong thì hai người lại ngã xuống giường hôn môi.
Một bữa cơm mất quá nhiều thời gian.
Bởi vì trận mưa đêm qua, nên hôm nay trời rất âm u, sáng sớm giống như chiều tối.
Bầu trời mờ mịt, tối đen, bên trong phòng ngủ còn đang sáng đèn.
Nam Tri nằm trên chiếc giường mềm mại, đôi mắt đỏ hoe vì tối hôm qua bị người đàn ông ức hiếp, cô nắm cổ tay Cố Dữ Thâm, hơi không nhịn được mà hỏi: "Sao anh vẫn chưa đi làm?"
Anh hôn lên chóp mũi cô, ôn tồn dỗ dành: "Hôm nay anh nghỉ cùng em."
"Anh nghỉ cùng em thì em càng không nghỉ ngơi được."
Cố Dữ Thâm khẽ cười, anh giơ tay lên chỉnh lại vạt áo cô: "Không chạm vào em."
Cô nghiêng đầu "hừ" một tiếng: "Bây giờ ở trong lòng em anh không còn chút uy tín nào cả."
Cố Dữ Thâm nhìn cô kiêu ngạo như vậy, lúc nào anh cũng trúng chiêu này của cô, lại không nhịn được mà đến gần, ôm hôn cô một lúc, giọng nói khàn khàn: "Ai bảo Tư Tư ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dong-hon-doa-hong/2828192/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.