"Con bé có thể đi đâu được chứ?"
Cô như phát điên tìm kiếm con mình ở khắp nơi.
" Tuệ.... à Jewel em ăn chút gì đi nếu không sẽ ngã bệnh đó."
Mục Thất liên tục hỏi thăm dặn dò cô.
Về phía Dư Hy:
" Chú ơi..."
Hạc Dư một tay cầm cốc caffe, tay còn lại nghe điện thoại.
Trợ lí Hà: " Sao lại có cô bé ở đây vậy,??"
Trợ lí Hà nhìn xung quanh tìm kiếm ba mẹ của Dư Hy.
" Cháu làm gì ở đây vậy? Còn ba mẹ của cháu đâu?"
Anh dò hỏi.
" Cháu lạc mất mẹ rồi, " Con bé rơm rớm nước mắt.
" Vậy bây giờ phải làm sao đây chủ tịch?"
" Nhìn chú rất quen.." Cô bé vui miệng nói.
" Sao cháu nói chú giống ai chứ."
" Cháu không biết "
Anh nhìn đứa bé, bỗng có cảm giác rất quen thuộc nhìn cũng rất quen mắt. Nói đúng hơn là giống cô ấy, người khiến anh đến bây giờ cũng không thể nào quên được.
" Cháu tên gì?"
" Cháu là Ninh Dư Hy, nhưng mẹ hay gọi chị em cháu là Jemi, và James "
" Cháu họ Ninh sao,??"
" Dạ.."
Sao lại trùng hợp đến vậy..
" Cháu vẫn còn một em trai nữa à.?"
" Dạ, sao vậy chú??"
" À không có gì đâu??"
" Hay chúng ta đưa con bé đến đồn cảnh sát đi chủ tịch."
" Ừm."
" Cháu đói, đói, đói bụng.."
Anh dừng chân để nghe cô bé nói rõ hơn."
"Cháu đói sao?"
" Ăn kem, cháu thích ăn kem "
" Được vậy chú sẽ mua cho cháu, nhưng phải nghe lời, không được khóc nữa, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dinh-menh/206814/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.