" Em nói sao? Có.." 
" Ừm em có nữa rồi.." 
" Đều tại anh hết chứ ai " 
" Sao lại tại anh.?" 
" Lần nào anh xuất hiện thì đều dính bầu, ba lần liên tiếp rồi đó.." 
" Vậy sao? ". Anh cười nham hiểm. 
" Được vậy anh sẽ biến mất thường xuyên hơn nữa " 
" Anh dám..." 
Cô đánh nhẹ anh vài cái. 
Từ ngoài có người đi vào. 
" Chúc mừng gia đình...." 
" Giọng nói này." 
Cô xoay người. 
" Tụy Khâm...anh " 
" Chào gia đình không biết sự xuất hiện của tôi có làm gián đoạn bữa tiệc của mọi người không?" 
" À không không có đâu, anh hay là vào ăn cùng gia đình đi." 
" Thôi gia đình cứ ăn đi, Tuệ Lâm anh có chuyện muốn nói riêng với em có được không?" 
" À ừm " 
Cô hơi rụt rè nhìn anh,. 
Tụy Khâm hiểu ý nói với Hạc Dư. 
" Anh bảo sẽ cho tôi mượn cô ấy trước lúc đi mà " 
Anh nhìn cô trả lời. Vẻ mặt không hề khó chịu. 
" Đi đi..." 
Sau đó hai người ra phía vườn hoa cách đó không xa. 
" Anh có chuyện gì muốn nói với em à " 
" Thật ra thì anh sẽ quay trở lại Ý nên đến tìm em để nói chào tạm biệt " 
" Nhưng anh vẫn chưa khỏe hẳn mà, sao phải đi gấp như vậy." 
" Bên đó còn rất nhiều công việc cần giải quyết." 
" Vậy sao?" 
" Tuệ Lâm, em có thể tặng lại cho anh chiếc vòng đó không.?" 
" Được chứ,... đây ". truyện ngôn tình 
Cô lấy chiếc vòng đưa cho anh. 
" Không " 
Anh vội đẩy tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dinh-menh/1257717/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.