Ngày hôm sau.
" Em, lên thay đồ đi rồi gia đình mình đi."
" Mình đi đâu?"
" Chuyện đó thì em không cần biết, cứ nghe lời anh.."
" Em biết rồi."
Cô đi thẳng lên phòng.
Tiếng bước chân cũng từ ngoài cửa, ngày càng gần và rõ.
" Mày về đây làm gì?"
" Tôi về nhà cũng cần phải hỏi ý kiến của ông sao?"
" Tốt nhất mày không nên ở đây lâu đâu., "
Anh chẳng màng tới, im lặng.
Ông nội vẫn còn ở đây, có mười ông trời cũng chẳng khiến ba anh đụng được một sợi tóc của anh.
" Con đến chơi sao, đã ăn uống gì chưa hay vào ăn sáng luôn đi."
" Không ăn."
Hạch Trân mặt buồn bã, bước chậm rãi đến bàn ăn.
Hạch Trân hiện tại đang mang thai được 4 tháng.
Từ lúc, lấy ba anh ngày nào Hạch Trân cũng gọi điện hỏi thăm anh, ra vẻ rất quan tâm nhưng anh cũng chẳng thèm.
Ông nội từ trên lầu đi xuống cùng Ngưu Yến dùng bữa sáng.
" Về rồi? "
" Con về rồi thưa ba."
" Ừ "
" À Hạc Dư, mau gọi hai đứa cháu của ông xuống ăn sáng với ông coi, ông nhớ tụi nó quá..."
Ba anh nhìn hai bà vợ, cả ba hoang mang không hiểu chuyện gì.
" Thôi ông nội cứ ăn đi, con sẽ đưa chúng đi ăn ở ngoài."
" Vậy cũng được."
Tuệ Lâm từ trên lầu đi xuống, dẫn theo Dư Hưng và Dư Hy.
" Xong rồi đi thôi."
" Ba.."
Cô giật mình.
" Chúng ta đi thôi."
Anh lạnh nhạt nói
Ba anh, mẹ kế, Hạch Trân và Tuệ Lâm 4 mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dinh-menh/1257705/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.