Sáng hôm sau, hai người liền vội vàng đi ra ngoại ô.
“Em nghe mẹ nói bà nội em tuổi đã lớn, tinh thần có chút vấn đề, cần y tá chuyên nghiệp chăm sóc, cho nên đưa bà đến đây. Em thấy bà không tỉnh táo lắm, liền trộm nói cho bà biết em đã thích một người, là đàn ông..Thật không ngờ bà lại tới tìm anh.”
Mộ Dung nhỏ giọng nói, lén lút nhìn Tả La, còn Tả La hai mắt vẫn nhìn thẳng, tập trung lái xe.
“Mua gì đó mang đến đi?” Một lúc sau, Tả La thở dài.
Mộ Dung hớn hở, gã biết đối phương không giận mình, bèn cười ha ha đồng ý, song khi vừa nhìn ra cửa sổ liền choáng váng.
Vùng ngoại ô rừng núi hoang vắng, làm gì có bán đồ gì chứ? Đột nhiên nhìn thấy thứ gì đó, Mộ Dung vội vàng bảo Tả La dừng xe.
Gã mở cửa xe chạy ra, lúc về, trên tay đã có thêm vài bông hoa vàng óng.
“Nhìn đẹp quá, mà em không biết đây là hoa gì.” Mộ Dung nhìn hoa trong tay, cẩn thận lau đi giọt sương vương trên cánh hoa.
“…Đó là hoa cúc vu.” Tả La khẽ cười, đó là loài hoa sức sống rất mạnh, không ngờ lại mọc cả ở nơi này.
“Cũng tốt, tặng cái này đi. Phụ nữ đều thích hoa.” Lẳng lặng nói xong, Tả La tiếp tục lái xe.
Mộ Dung cau mày, thầm nghiền ngẫm cái câu ‘Phụ nữ đều thích hoa’ ban nãy của Tả La. Hừ! Có khi nào Tiểu Tả nhà mình mua hoa tặng cô nào rồi không?
Đang yên đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dem-kinh-hon/2404726/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.