Từng ngày từng ngày cứ giản dị trôi qua, Tả La tuy không nói rõ ràng với Mộ Dung, song cũng không đuổi gã đi.
Tả La ngày càng thường xuyên nhìn thấy con quỷ kia, con quỷ vẻ mặt vô cảm đi theo Mộ Dung, mỗi khi gặp nó Tả La đều im lặng tiến đến, kéo Mộ Dung tránh đi.
Trong lòng y có một đám mây đen u ám, y càng hạnh phúc, nó lại càng bành trướng.
Tả La đã thử cố câu thông với con quỷ khi không có mặt Mộ Dung, nhưng nó chỉ hờ hững nhìn y, không phản ứng.
Rốt cuộc cũng tới mức tuỳ thời có thể thấy con quỷ trong phòng, mỗi lần y quay đầu nhìn Mộ Dung, đều thấy thêm khuôn mặt tuấn tú tái nhợt giống hệt Mộ Dung, nhưng lại là một sống một chết khác biệt…Vướng mắc của Tả La vì thế mà ngày càng rối ren, ngày ngày bắt đầu lo được lo mất.
Mộ Dung trái ngược với Tả La, dạo này gã siêu vui vẻ, bởi vì Tả La không cự tuyệt gã cầu hoan. Tuy rằng phản ứng của y còn trúc trắc, nhưng cũng không cự tuyệt, thậm chí có đôi khi còn phối hợp với gã.
Tuy nhiên một thời gian sau, gã bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn. Thân thể Tả La ngày càng gầy yếu, khuôn mặt luôn xụ xuống, gã biết y đang căng thẳng, nhưng rốt cuộc là căng thẳng vì chuyện gì thì y không chịu nói. Bà xã dịu ngoan để mình ôm vào lòng lại không chịu cho mình biết suy nghĩ khiến Mộ Dung quá hoang mang. Vì lo lắng cho thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dem-kinh-hon/2404713/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.