Y vô tình gặp La Lạp ở nhà ăn, các thư kí khác thấy y có thể lấy thân phận ‘người cùng giới bị tổng tài ghét nhất’ để đến đây chăm sóc Mộ Dung đều tò mò vô cùng, chỉ có mỗi La Lạp là không nói gì, không hổ là thư kí trưởng.
“Ủa?! Tả tiên sinh anh đổi vài món khác đi.” La Lạp vốn đang mỉm cười tủm tìm đón Tả La, nhìn thấy đồ ăn trên khay của Tả La, sắc mặt liền hơi thay đổi.
“?” Tả La khó hiểu nhướn mày.
“Cái này, cái này…” Nhìn khay ăn màu sắc đỏ xanh phối hợp bắt mắt, La Lạp khó xử.
Đỏ là ớt chuông đỏ, xanh là ớt chuông xanh, ai cũng biết tổng tài nhất định sẽ không ăn hai thứ đó. Huống chi rau trộn còn là mướp đắng…
“Kén ăn không tốt.” Nhận ra sự khó xử của cô, Tả La nở nụ cười. Chớp mắt, La Lạp cảm thấy nam nhân lãnh đạm trước mặt bởi vì nụ cười này mà bỗng trở nên rạng rỡ hơn rất nhiều.
Cô đang định mở miệng nói, đám người bỗng nhiên ồn ào. La Lạp theo quán tính quay đầu nhìn, Tả La thì theo thói quen xoay người rời đi, không ngờ lại bị giữ chặt.
“A Cháu dâu của ta đây phải không? Ồ Xinh đẹp quá…” Bà lão già cỗi không biết tốt xấu giữa tiếng cười vang của mọi người kéo cánh tay Tả La, rõ ràng là dù y có muốn đi cũng đi không nổi.
“Sao lại cao thế này? Trẻ con bây giờ dinh dưỡng tốt thật đó. Không có mông mai này sinh con kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dem-kinh-hon/2404703/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.