“Cơ thể của tôi hôm nay cho cậu mượn, ví tiền cũng cho cậu mượn, cậu muốn đi chứng minh thế nào thì đi chứng minh đi, nhớ đừng uống rượu, tôi bị dị ứng với chất có cồn, cũng đừng tìm người phụ nữ nào dùng quá nhiều nước hoa, mũi tôi không chịu được những mùi quá nồng.”
Ngay giây trước khi bị tiến vào, Tả La bình tĩnh nói, (Ôi cái từ bị tiến vào…)
Mạc danh kì diệu, nhìn linh hồn suy yếu kinh ngạc nhìn mình, Tả La như không có việc gì nói ra một đoạn như thế.
Trong lòng lộp bộp một tiếng, Tả La không nhận ra mình đã mềm lòng.
Y vậy mà lại cảm thấy cái tên cao ngạo này có điểm đáng thương?!
Tả La thản nhiên cong khoé môi, cười châm chọc.
Biểu tình trên mặt Tả La lập tức bị một biểu tình còn quỷ dị hơn thay thế, lúc tiến vào thân thể Tả La, Mộ Dung kinh hãi nhận ra hai má mình bị nhiệt độ hun nóng, gã khẽ vỗ mặt, nhìn phố đêm xa hoa sầm uất, Mộ Dung không chút do dự quay người.
Tả La mơ mơ màng màng cảm giác mình hình như đang bị người ta đưa đi, vốn định hôm nay làm người tốt cho gã tuỳ tiện mượn cơ thể, còn chuẩn bị sẵn tinh thần ngày mai có thể sẽ thất thân, nhưng mà…Y kinh ngạc nhìn nam tử vẫy tay bắt taxi, địa chỉ mồm gã phun ra là —
Nhà y?!
Kinh ngạc nhìn nam tử ngồi trên xe, dùng ví tiền của y thanh toán tiền xe, dùng chân của y đi vào thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dem-kinh-hon/2404627/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.