Ngắn ngủi một tuần, Mộ Dung đã thấu hiểu sâu sắc sự thâm thuý của câu [Thế giới rộng lớn, không thiếu cái lạ].
Mộ Dung phát giác bản thân đang cùng một sinh vật thời tiền sử bất khả tư nghị sinh hoạt chung.
Mộ Dung giơ hai tay hai chân ra thề mình chưa bao giờ gặp qua một sinh vật thần kì [?!] như thế.
[Mỗi] một ngày, sinh vật này sẽ [đúng] 6 giờ rời giường đi xuống dưới lầu mua sữa đậu nành bánh quẩy, [đúng] 6 rưỡi bắt đầu ăn sáng, rồi [đúng] 7 giờ bắt tàu điện ngầm đi làm, một đường ngồi đọc báo.
Mộ Dung thề tên kia chưa khi nào chệch giờ dù chỉ một phút!
Một Dung trong lòng nén giận. Mẹ nó! Anh động kinh thích dậy sáng sớm thì kệ anh, chính là…
Thường thường là lúc gã đang say giấc — [nhìn cái gì?! Linh hồn cũng cần ngủ có được không?!] thân thể chợt cảm thấy một lực kéo vô cùng mạnh, nếu gã không tỉnh dậy đúng lúc, linh thể đáng thương này sẽ bị tha trên mặt đất lộc cộc xuống lầu.
Khế ước phạm vi 2m chết tiệt!
Thần kì nhất là, tên này hơn mười năm như một chỉ dùng duy nhất một thực đơn cứng nhắc!!!!!!
Chưa nhắc tới mỗi sáng cố định đều dùng sữa đậu nành bánh quẩy, trưa ở bệnh viện sẽ cố định chọn phần ăn b, bữa ăn phong phú nhất của Mặt người chết chính là vào buổi tối với cách sắp xếp như sau:
Thứ hai, cà tím kho tàu, cơm trắng, canh cải thảo.
Thứ ba, cá rán, củ cải xào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dem-kinh-hon/2404600/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.