Linh ngồi trên giường mặt nóng râm ran, cô bị Nhật Minh nói dở hơi?
Hậm hực nghĩ, cô dở hơi chỗ nào? Không phải anh ta mới là đồ dở hơi sao?
“ Nè đậu hũ thúi, anh kêu ai dở hơi?”
Ting…..
“ Tôi nói em chứ ai nữa?
“ Anh nói tôi anh không thấy ngượng miệng à?”
Ting…..
“ Ngượng gì? Tập thói quen đi….”
Linh kêu rên, cô hông biện pháp cã nổi tên đàn ông mưu mô này, cô muốn túm cổ anh ta tới hỏi lại:
“ Anh lạnh lùng tổng tài vứt đi đâu rồi? Anh vứt liêm sỉ đi đâu?”
Bất lực cô ném chiếc điện thoại xuống chân giường chùm chăn đi ngủ, con ba ngày nữa đến ngày cưới, Linh hoàn toàn không có tâm lí của một cô gái sắp về nhà chồng.
Muốn chơi thì chơi, muốn ăn thì ăn, hôm nay như mọi khi cô tắm rửa thay đồ chuẩn bị đi làm, anh ba cô lên phòng gõ cửa.
Cốc…..cốc….
Cạch!
– Anh ba lại có chuyện gì?
– Hôm nay mày thay anh đến chi nhánh làm đi.
– Anh không đi à? Em còn đi bên kia không giúp được.
– Anh bận, bên đó có anh hai rồi, ba hôm nay cũng đi, chỗ anh có người bao cả hôm nay mày đi đi nhỡ có chuyện gì giải quyết, nếu bình thường thì để quản lý trông cũng được nhưng nay khách lớn không thể không có ông chủ ở đó.
Linh cầm túi xách khó nhằn nói:
– Em làm bên này đi gần, anh ba vẫn là tự đi coi đi.
Triệu Thanh túm Linh lại nài nỉ:
– Em gái, hôm nay thay anh đi một hôm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dau-dinh-menh/2587102/chuong-12.html