Một ngày đẹp trời Minh trở Linh đi mua đồ, cô thích một chiếc váy hơi gợi cảm, vừa cầm lên tay ướm vào người Minh ở bên nhàn nhạt nói:
– Em lấy cái khác đi, cái này không hợp với em.
Linh không tin miệng cậu, cô vẫn ướm thử nhìn trước gương nói.
– Đẹp vậy mà?
– Hở lắm, em lấy cái khác đi.
– Có hở gì đâu chồng.
– Anh nói không được.
– Cái này chỉ hơi trễ tí thôi mà.
– Hở một tí cũng không được.
– Thật là….
Linh không vui đành chọn cái khác, ăn mặc không được hở hay trễ tí nào thế này như kín cổng cao tường, không nghe thì lão chồng già mặt lườm trái lườm phải đến khi cô chịu thì thôi.
Có một người chồng ghen quá mức cô không biết vui hay buồn nữa …haizz!!!
Sau chuyến đi chơi đã hai tháng cô thấy người khó khó chịu, đi làm về anh chồng đang nấu cơm trông con, Linh tinh ranh gọi lão chồng vô phòng cô nhỏ giọng trêu trêu ghẹo cậu.
– Minh già ơi! Em chắc có nữa rồi.
Vài giây sau anh chồng mặt như đèn nháy kịp load kịp hỏi:
– Thật à vợ ?
– Ừ!!
– Em giỡn nha vợ , không vui đâu…..
– Ai giỡn với anh, cả người em đang mệt mỏi, chán ăn đây này..
– Thật sự?
– Vâng…..
– Vậy mai mình đi khám nếu có thì dứt khoát cho hai anh em Vũ, Triệu sang ông bà để anh có thời gian chăm sóc em…..
Linh:……..( Tình huống gì đây?)
……
– Anh nói thật đấy hở chồng?
– Thạt hơn đếm, anh phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dau-dinh-menh/2587070/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.