Lúc đại thánh đang trong cơn say mê, chợt thấy tiểu kim cô dưới háng bị vài dòng ấm áp phun mạnh lên. Hoa tâm chặt chẽ phun nước ra ngoài róc rách, nước phun đầm đìa như hồng thủy vỡ đê. Dòng nước bao phủ lấy đầu nấm mẫn cảm nấm đầu đang bị bóp chặt khiến Tôn Ngộ Không khổ mà không nói nên lời: “Ư… tiểu tiên nữ nàng thật lợi hại, thật khó chơi… Sao nơi đó của nàng lại phun nước đầm đìa như thế? A…… Nơi đó kẹp chặt quá!” Tường hoa co rút bóp chặt lấy thân gậy, dường như cắm vào rồi sẽ không thể rút ra, giống như có trăm ngàn cái miệng nhỏ cùng triền miên mút mát. Lớp hoa thịt trùng điệp run rẩy không ngừng, kẹp chặt đến nỗi khiến tiểu kim cô mẫn cảm của hắn cảm thấy tê dại.
Hầu Vương đại nhân toát mồ hôi trán, khoái cảm mãnh liệt do xuân thủy trào ra cùng lớp mị thịt co bóp, cảm giác co bóp ấm nóng khiến hắn cảm thấy đau đớn… Ôi… Thật khó chơi! Thật dày vò người khác!
Từ lúc Tề Thiên Đại Thánh học thành tài từ chỗ Bồ Đề Lão Tổ rời đi, tự xưng là trên trời dưới đất không gì làm không được, lại chưa từng gặp phải địch thủ khiến hắn cảm thấy khẩn trương thấp thỏm như thế. Mà giờ phút này tiểu tiên nữ trong lòng lại cho hắn cảm giác như thế. Sự mâu thuẫn đan chéo cùng khoái cảm trùng điệp hư hư thật thật này, khiến người ta nhiệt huyết kích động hít thở không xong.
Hắn thở dốc, giọng khàn khàn: “Tề Thiên Đại Thánh ta tung hoành tam giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706139/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.