Thư Khuynh Mặc cảm nhận rõ khoảnh khắc trán mình bị va chạm, thân thể mình nhanh chóng bị thu nhỏ lại. Nhưng giờ phút này tình thế nguy cấp như vậy, cô đành phải bất chấp vậy.
Lần này không thể so với lần trước chỉ ngã trong hẻm nhỏ mà thôi, lần này lại ngã vào một con dốc đứng, cơ thể mèo nho nhỏ không thể giữ thăng bằng được, chỉ có thể lảo đảo thành một đống lăn lóc ngã xuống. Vừa đáng thương vừa thê thảm...
Đi trên đường bị va chạm nơi nơi, mèo nhỏ Thư cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Không biết bị lăn lộn vào nhiêu vòng, trượt một đường xuống, đến khi như có cái gì chặn lại mới dùng. Thế mà lại ngã vào trong một hang động coi nư mềm mại, miễn cưỡng nhặt một cái mạng về.
Một cái trượt dài này làm con mèo con rơi thất hồn lạc phách, con mèo nhỏ Thư chóng mặt nặng nề nằm một hồi lâu, yếu đuối lắc đầu, duỗi móng thì phát hiện hình như thân thể không có gì đáng ngại. Lúc đó mới dám lặng lẽ đánh giá xung quanh.
Thì ra trên cái dốc đứng có một gốc cây cổ thụ mọc lên không theo lẽ thường, rậm rạp che trời. Phần lớn rễ cây cổ thụ cắm sâu dưới mặt đất, rắc rối khó gỡ. Còn có vài nhánh lộ ra ngoài không theo bất kỳ quy luật nào uốn lượn từng hàng. Vì những cái rễ này mọc lên sừng sững như vuốt rồng cản trở nên cô mới rơi vào trong sơn động lộ thiên ngập tràn cành khô lá héo như này.
Vốn cho rằng lần này "số mệnh của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706127/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.