Bình thường Hoa Tỷ Thần từ trước đến nay không thích nuôi chó mèo gì, nhưng đúng lúc nhìn thấy con mèo đen đáng thương này co rúm trong thùng rác, quỷ thần xui khiến lại muốn đưa con mèo nhỏ này về nhà nuôi làm thú cưng...
Nhìn con mèo đen như nhung nhỏ xíu nằm trong lòng bàn tay anh, dáng vẻ gầy yếu nhếch nhác vừa nhìn đã biết phải chịu rất nhiều khổ sở, rõ ràng nên uể oải suy sụp, nhưng đầu của đứa nhỏ này hết lần này đến lần khác lại quay qua quay lại lắc qua lắc lại, vừa nghịch ngợm vừa linh hoạt, thậm chí ngay cả tiếng kêu meo meo cũng vô cùng mạnh mẽ...
Bây giờ đứa nhỏ đen tuyền này còn có thể nghiêng đầu không thèm nhìn anh, lại còn kiêu ngạo giả vờ ngây thơ, quả thật đáng yêu chết đi được, không khỏi khiến Hoa Tỷ Thần nghĩ đến tên ngốc đáng yêu nào đó hay vênh mặt ở lớp tự học.
Anh buồn cười khóe miệng hơi nhếch lên, ôm con mèo đen nhỏ vừa nhặt bên đường lên nghiêng đầu dùng ngón tay chọc nhẹ lên chóp mũi đầy thịt màu hồng: "Mèo con, em đã meo một tiếng, vậy là đồng ý theo tôi về nhà đúng không... Vậy đặt cho em một cái tên nhé, toàn thân em đen tuyền, lấy tên Tiểu Bạch có được không... Tiểu Bạch, theo chủ nhân về nhà nào!"
Thư mèo con không ngờ người này lại có thể ép buộc đưa cô về nhà làm thú cưng như vậy, còn mạnh miệng xưng là chủ nhân, mèo con nào đó mặt già đỏ lên, chủ nhân cái gì chứ, thằng nhãi này lại định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706117/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.