Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193
Chương sau
Vốn dĩ Thư Khuynh Mặc nghe Hoa Tỷ Thần nói xong theo bản năng cúi đầu nhìn xuống, kết quả không ngờ lại nhìn thấy bộ ngực trắng như tuyết của mình đang lắc lư dữ dội, trắng bóng có thể nói là cực kỳ xấu hổ dâm đãng, nàng sợ đến mức vội vàng nhắm mắt lại, lắc đầu tỏ vẻ không muốn nhìn: "...A... Đừng..." Hoa Tỷ Thần cực kỳ thích dáng vẻ thẹn thùng nữ tính này của nàng, có điều không nhìn thấy đôi mắt đẹp lóng lánh nước đầy sương mù tràn ngập gợi tình quả thật cũng hơi đáng tiếc, tròng mắt hắn xoay chuyển, cười nói: "Tiểu nương tử xấu hổ cái gì chứ, nàng rõ ràng là rất thích thú mà! Nàng không nhìn cũng không sao, ca ca ta tự mình nói cho nàng nghe, nàng nghe này, chỗ hai chúng ta kết hợp chặt chẽ với nhau có phải có tiếng va đập bành bạch không, đó là do ta đi vào thật sâu, huyệt nhỏ thần kỳ vừa chặt lại vừa sâu, tuy rằng cây gậy lớn của ca ca chọc đến bụng nàng, nhưng mà hai quả trứng vẫn đập vào chân tâm của nàng, ta thấy chân tâm của nàng vốn dĩ sáng loáng trắng như tuyết cũng bị đập đến mức hơi đỏ lên rồi, ca ca thật sự rất đau lòng đấy! Nghe xem, bạch... Bạch... Bạch..." Theo âm thanh bạch bạch mà Hoa Tỷ Thần nói ra, từng tiếng bạch bạch cũng dũng mãnh chọc vào rút ra, Thư Khuynh Mặc nhắm mắt lại càng nghe thấy rõ ràng hơn, nàng thấy như mình đang nằm trên một đám mây nhỏ tận sâu trên bầu trời, bay bổng không có chỗ nào để dựa vào, chỉ có thể mặc theo tiết tấu sức lực đánh vào mà tung bay khắp nơi, mà lời nói phóng đãng của Hoa Tỷ Thần lại khiến nàng không tự chủ được tưởng tượng ra hình ảnh túi trứng tròn trịa kia đập mạnh vào miệng huyệt... Từ tận đáy lòng nàng cảm thấy cảm giác xấu hổ càng tăng lên mãnh liệt, gương mặt nhỏ bé càng nóng bừng lên, mà gậy thịt lớn hung dữ hết lần này đến lần khác đắc ý vênh váo chen vào miệng tử cung, toàn thân Thư Khuynh Mặc chấn động, không kiềm chế được dùng móng tay tròn trịa trên ngón tay trắng nõn tàn nhẫn cắm chặt vào cơ lưng của Hoa Tỷ Thần, tê dại cực hạn và run rẩy co rụt nhanh chóng trải rộng toàn thân, sống lưng căng chặt, nàng lại tiết ra lần nữa! Sau khi tiết ra hoa kính nhỏ cực kỳ nhạy cảm, thịt hoa vừa mấp máy vừa co rụt, còn có một dòng mật ong tràn trề trút xuống tưới lên, Hoa Tỷ Thần cắn chặt răng kiềm nén xúc động muốn đánh phá tơi bời, thế tấn công dừng lại, vẫn còn mạnh mẽ như trước... Xông vào nơi thịt hoa đầy nước đang không ngừng run rẩy này cũng va đập một lúc, dòng nước tràn trề bên trong muốn chảy ra ngoài, hết lần này đến lần khác hắn lại có ý đồ xấu đẩy gậy thịt lớn vào bên trong quấy rối, dường như bịt chặt nước bên trong, mặc dù bịt rất chặt những vẫn có một dòng nước nhỏ thừa dịp khe hở khi rút cắm chảy ra bên ngoài. Hoa Tỷ Thần thở hổn hển nặng nhọc, còn vươn tay dịu dàng giúp nương tử xinh đẹp nhà mình lau mồ hôi đầy trên trán nàng, thuận tay vuốt tóc mai mướt mồ hôi của nàng ra sau tai: "Sao tiểu nương tử lại phun nước rồi, miệng nhỏ bên dưới của nàng giống như con suối phun nước mãi không ngừng vậy! Bây giờ nàng nghe xem, có phải có âm thanh phụt phụt không, phụt... phụt... phụt, đây là nước bên trong nàng liều mạng chảy ra ngoài, lại bị cây gậy lớn của ca ca chặn lại, cây gậy lớn của ca ca cọ xát bên ngoài miệng huyệt một cái, đầu chọc vào bên trong, nước này đã phụt phụt mấy tiếng từ trong miệng huyệt chảy ra thành dòng rồi! Nói đến miệng huyệt, tiểu nương tử không biết đâu, vốn dĩ bên dưới nàng là một khe hoa nhỏ, bây giờ bị cây gậy lớn cường tráng của ca ca cắm vào, khe hoa nhỏ trắng trẻo đầy đặn bị căng ra tròn xoe rồi..." "Đừng..." Thư Khuynh Mặc thật sự không chịu nổi, đôi khi kích thích bằng lời nói còn giày vò vượt xa kích thích trên thân thể, Thư Khuynh Mặc tự xưng mình đã đọc đủ loại sách của trí thức nhà văn, nhưng bây giờ người đọc sách phong nhã như nàng gặp phải kẻ lưu manh vô lại nhìn như khiêm tốn thật ra lòng dạ xấu xa như Hoa Tỷ Thần, nàng nghe thấy những lời nói cực kỳ thấp kém này, thật sự xấu hổ đến mức không chịu nổi. Nếu ngôn ngữ kích thích mười phần, mâu thuẫn giày vò trong thân thể sợ rằng phải mười hai phần rồi! Dòng nước ấm áp vốn dĩ đến dâng trào mãnh liệt, lại bị chặn trong hoa kính nho nhỏ, cây gậy lớn thoải mái mạnh mẽ quấy rối khiến Thư Khuynh Mặc cảm thấy dòng nước kia đã chật ních bên trong rồi, hết lần này đến lần khác khoái cảm tê dại không gì sánh nổi đuổi nhau mà tới, mơ hồ còn có tiếng phụt phụt xì xì trong miệng Hoa Tỷ Thần lọt vào tai nàng, thật sự là đau đớn khó nhịn, cũng thật sự là sung sướng đến mức cao nhất! Thư Khuynh Mặc cảm thấy toàn thân mình sắp nổ tung rồi, trong lòng oán giận Hoa Tỷ Thần thật sự quá kiên trì, nàng cảm thấy sắp nửa canh giờ đến nơi rồi, tại sao hắn chẳng có chút dấu hiệu nào sẽ mềm xuống! Đợi đã, mềm nhũn, hình như có chỗ nói là... Nàng vừa nghĩ đến đây, nhổ chiếc khăn đang nhét trong miệng mình ra, nhẹ nhàng kêu lên: "Tướng công... Tướng công! Nô gia không chịu nổi... Tướng công thương tiếc... Một chút!" Trong nháy mắt khi Hoa Tỷ Thần ngây người, nàng siết chặt bụng dưới, cố gắng co rụt hoa kính nhỏ đang nơm nớp lo sợ bên dưới... "Nương tử vừa mới gọi ta... Gọi ta là tướng công sao!" Hoa Tỷ Thần còn chưa kịp vui vẻ đã cảm thấy hoa kính nhỏ nóng ẩm đột nhiên siết lại, vừa chặt vừa nóng kẹp lấy gậy thịt lớn của hắn, kẹp rất chặt, hắn bất ngờ không kịp đề phòng, tinh quan không nghe lời, thoáng chốc đã bắn ra ngoài, chất lỏng trắng đục đặc sệt nóng hổi lập tức phun vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt... Thư Khuynh Mặc bị chất lỏng trắng đục vừa nhiều vừa đặc này làm cho nóng đến mức run rẩy, thứ cứng rắn này quả thật đã mềm nhũn rồi, có điều chỉ vừa mới mừng thầm trong chốc lát, đã phát hiện thứ đang chôn trong hoa huyệt của nàng lại trở nên thô cứng đứng thẳng, nàng vội vàng xin tha: "Tướng công... Đừng..." "Tướng công! Đừng!" Thư Khuynh Mặc đột nhiên từ trong giấc mơ giật mình tỉnh giấc ngồi dậy, nhận ra mình nói mơ còn gọi tướng công, thật sự cả gương mặt đều buồn bực đến đỏ bừng. Trong lòng cô có phần cáu giận cô gái Thư Khuynh Mặc trong giấc mơ kia, sao lại không chịu hăng hái mà gả cho tên vô lại lưu manh càn rỡ nói năng bừa bãi kia! Có điều ngẫm lại cũng phải, Hoa Tỷ Thần kia ra dáng ra hình, vẻ ngoài ngay cả cô cũng cảm thấy thật lòng tuấn tú xuất sắc, hình như từ sau khi phá trinh Thư Khuynh Mặc, lập lời thề phải cưới nàng làm vợ xong, cũng chưa từng chạm vào nàng, giữ mình như ngọc tuân thủ chữ tín, như vậy xem ra cũng là một người đàn ông tốt đấy chứ? Ôi, Thư Khuynh Mặc trong giấc mơ đã tìm được một người đàn ông tốt để gả rồi, nhưng mà cô thì sao! Người đàn ông tốt của cô đang ở đâu!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193
Chương sau