"Hoa Tỷ Thần huynh, sao huynh không nói tiếng nào đã uống hết một vò to rồi... Huynh uống say rồi! Còn nữa, ta cũng không phải con gái, làm sao biết được suy nghĩ của người trong lòng huynh chứ... Huynh xem huynh say đến mức nói líu cả lưỡi kìa, vẫn mau về nghỉ ngơi đi..." Thư Khuynh Mặc vùi trong chăn bị toàn thân Hoa Tỷ Thần nặng trịch đè lên, chỉ muốn nhanh chóng dụ dỗ được ông lớn quái đản đã uống say này đi thôi.
Phải biết bây giờ nàng ở trong chăn trần truồng, Thư Khuynh Mặc không biết làm sao, nàng cảm thấy mình giống như một con cá nhỏ nằm trong lưới đánh cá, tránh thế nào cũng chỉ giãy giụa mà không thoát được hai cánh tay cường tráng của Hoa Tỷ Thần siết chặt lấy thân thể nàng.
Bây giờ giữa nàng và Thư Khuynh Mặc chỉ cách một tấm chăn mỏng, hắn ôm chặt chăn và nàng nhất định không chịu buông tay, làm nũng xấu xa như một đứa trẻ bảy tám tuổi: "Không được, không được, đệ nhất định phải nói, không nói ta sẽ ôm đệ, ôm mãi! Đệ có muốn cho ta cưới về nhà không..."
Mùi rượu tinh khiết thơm ngát trên người hắn hòa với mùi thơm thoang thoảng của bút mực trên người hắn lọt vào trong mũi Thư Khuynh Mặc, Thư Khuynh Mặc ngửi thấy mùi rượu và mùi mực, khóe môi giấu trong chăn không kiềm được cười khẽ: "Sao huynh lại giống như trẻ con vậy, ta trả lời xong huynh phải ngoan ngoãn đi ngủ có được không! Nếu... Nếu ta là cô gái kia, hẳn là cũng sẽ không chịu nổi Tỷ Thần huynh dây dưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706060/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.