Chương trước
Chương sau
Hoa Tỷ Thần đúng lúc đang ở độ tuổi sinh lực dồi dào, tiếng rên rỉ líu ríu như mèo nhỏ gọi bạn tình của cô càng làm cho anh thêm hưng phấn. A thở hổn hển hưởng thụ từng lớp da thịt xoắn chặt, nếu không phải anh có thiên phú phi thường ở khoản này, thì lúc lỗ hoa nhỏ vừa khít, vừa kẹp vừa giật, chỉ sợ là anh đã đã bắn ra một cách xấu hổ rồi!
Tuy rằng nếu tính thời gian, cho dù là bây giờ thật anh thực sự bắn ra thì cũng không có gì đáng xấu hổ, nhưng đây là lần đầu tiên của anh và Mặc Nhi, nhất định phải để cô thưởng thức được thực lực của anh ở khoản này, để cô mãi không thể rời xa anh mới được: “Mặc Nhi, em nhớ lúc nhỏ chị đã học khiêu vũ, còn giành được giải thưởng đúng không?"
Trước khi con mèo nhỏ mít ướt đang nỉ non rên rỉ trên người anh trả lời lại, bằng đôi mắt nhạy bén của mình, anh thoáng nhìn thấy những bức ảnh của cô trên sân khấu trong trang phục tập luyện và quần áo khiêu vũ đẹp mắt và dãy cúp chói lọi bày la liệt trên giá sách bên cạnh, câu trả lời đương nhiên là đã chắc chắn!
Nếu cơ thể đã dẻo dai như vậy, phải thay đổi tư thế khác mới có thể để cho Mặc Nhi khắc sâu hơn, suốt đời không bao giờ quên được! Anh dừng động tác bơm lỗ lại, dùng bàn tay to nâng đôi chân dài đang kẹp chặt lấy eo mình, vắt nó lên vai, để cô hơi ngả về phía sau.
"Đúng vậy?? Bây giờ chị là một vũ công chuyên nghiệp! A?? A, em đang làm gì vậy?? A Tỷ??" Đầu óc Thư Khuynh Mặc bị cự vật điên cuồng kia chơi đùa đến hồ đồ. Đột nhiên anh dừng lại giữa chừng, cô có chút hụt hẫng, cảm giác ngứa ngáy khó chịu sâu trong lỗ hoa khiến cô bất giác hy vọng cự vật kia tiếp tục động đậy, tuy rằng không hiểu tại sao A Tỷ lại đột nhiên nhắc đến vấn đề khiêu vũ, nhưng trong tiềm thức cô vẫn còn trả lời câu hỏi này.
Cô vừa mới nói được một câu, lại đột ngột bị Hoa Tỷ Thần cầm hai chân dài của mình đặt lên bờ vai rộng của anh ấy, động tác này tuy rằng không khiến cô tốn sức, thậm chí không có chút khó khăn gì, nhưng đang “ở trong thời khắc này” nâng chân lên là định chơi kiểu gì thế hả!
"Không có gì?? Chỉ là em sợ Mặc Nhi gác chân trên ghế sô pha lâu quá sẽ cảm thấy không thoải mái?? Vì vậy mới đổi một tư thế khác thôi??" Hoa Tỷ Thần cũng chẳng muốn làm gì, anh chỉ là đơn thuần, đơn thuần muốn tách chân Mặc Nhi rộng ra một chút, đơn thuần muốn cây gậy thịt to của mình được cắm vào sâu hơn một chút, đơn thuần muốn Mặc Nhi biết rằng cậu em trai A Tỷ của cô trước đây đã "lớn" từ lâu rồi!
Lòng bàn tay to lớn cũng không quên giữ chặt vòng eo thon thả của cô, tư thế hiện tại này thật vừa vặn.
Gậy thịt to lớn bành trướng hơi chếch lên cắm vào lỗ hoa nhỏ màu hồng, cánh hoa trắng hồng ở miệng lỗ bị thân trụ cắm vào, da bên cạnh miệng lỗ vẫn còn dính vài vết nước nhớp nháp và lốm đốm vết máu, dâm đãng vô song??

Anh hít một hơi thật sâu, một ưu điểm nữa của tư thế này là anh có thể lái thẳng vào chỗ sâu nhất của mà không cần phải tốn quá nhiều sức!
Hông anh khẽ động đậy, gậy thịt dày và dài mạnh mẽ đâm vào lỗ hoa mềm mại thậm chí còn sâu hơn trước, mục tiêu lần này không còn là mảnh thịt non mềm mẫn cảm nữa lúc nãy nữa, cây gậy thịt to giống như sấm chớp lách qua từng lớp thịt mềm đang ôm sát thân trụ, đầu nấm đâm thẳng vào miệng tử cung chật hẹp, còn ở bên ngoài hai cái hòn trứng nặng trĩu cũng đập miệng hoa trắng hồng.
Cự vật mạnh mẽ căng tràn không tiến vào, cự vật ưu nhã ung dung rút ra, Hoa Tỉ Thần không giống như trước thẳng thừng đem cây gậy thịt lớn chôn ở nơi chật hẹp nóng rực, miễn cưỡng rút ra, thế mà lúc rời khỏi, chỉ là bởi vì thời gian xa cách đã lâu nên càng vui sướng!
Mặc dù mục tiêu không còn là da thịt mềm nhạy cảm có thể đạt cực khoái, nhưng thay vì cố tình từ từ đâm thẳng vào đỉnh, bây giờ nó dường như vô thức từ đỉnh bên cạnh trượt ra bên ngoài, lập tức một lực công kích cực lớn, còn có sức ép nghiền nát của những gân xanh lồi lên thân trụ, càng khiến người ta chịu không nổi.
“A Thần, A? Ư?? Đừng? Quá sâu rồi?” Thư Khuynh Mặc hít lạnh một hơi, tiếng nức nở không kiềm được mà xen lẫn với tiếng gọi chói tai, cự vật thô lỗ có lực thế này không phải tiến vào quá sâu sao?
Đã chạm đến điểm sâu nhất của tử cung, Thư Khuynh Mặc cảm thấy khó chịu cùng cực, thế nhưng trong khó chịu lại có một cảm giác vô cùng sảng khoái mâu thuẫn. Những ngón chân nhỏ vắt trên vai co quắp tuyệt vọng, mười ngón tay không khỏi sống chết bấu lấy cánh tay trần của Hoa Tỉ Thần, cào thành những vết xước nhỏ.
Cảm giác hơi đau truyền lại từ cánh tay ngược lại càng lúc càng khiến hắn hưng phấn bừng bừng, lúc đâm vào cũng không kiềm được mà tăng thêm lực. Những va chạm nhanh chóng và mãnh liệt không gì sánh được, cả cơ thể lắc lư đến nỗi không ổn định được, đến cả tiếng khóc cũng mang theo âm thanh run rẩy mạnh mẽ.
Không chỉ thế, hắn còn sử dụng thủ thuật, sau khi rời khỏi tạo nên một tiếng “Bóc”. Lúc nhìn thấy những cánh hoa run rẩy sắp khép lại, lập tức lần nữa nhanh chóng mạnh mẽ xuyên qua kẽ nhỏ, lại lần nữa từng tầng từng tầng đẩy mở những thớ thịt run rẩy lúc nhúc đó, rồi mạnh mẽ đâm vào nơi sâu nhất tiểu khẩu. Theo đó nước mật trong tiểu khẩu cũng đổ xuống, một trận tê dại sảng khoái cực điểm chạy dọc từ đuôi theo cột sống xông thẳng lên đầu.
Hoa Tỉ Thần đã cảm thấy sảng khoái nhưng vẫn chưa đủ, cây thịt lớn vẫn bất ngờ chuyển động trong tiểu hoa nóng rực mềm mại đó, những đường gân xanh nổi lên rắn chắc kích thích từng điểm mẫn cảm trên vách hoa, “Mặc Nhi? Mặc Nhi? Thoải mái không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.