Chương trước
Chương sau
Chẳng biết từ lúc nào, ngón tay thon dài đã lặng lẽ dựng lên, chĩa thẳng vào tiểu hoa huyệt, để lộ hạt trân châu nhỏ có chút ứ máu sưng tấy trướng lên. Nhưng khi ngón tay chỉ mới ấn một cái, thì một cỗ hương hoa mật ngọt tràn ra dọc theo miệng huyệt đang khẽ mấp máy.
Vệt nước ấm áp thơm tho đọng lại làm ướt lòng bàn tay hắn, khóe miệng hắn khẽ cười, bàn tay lại dùng sức tách đôi chân trắng nõn non mềm ra, khiến phần đùi trong tuyết trắng kia cọ sát vào cự vật nóng bỏng của hắn không một chút khe hở.
“A… Đừng, ta… Ta có chuyện muốn nói, ngài nói muốn lấy ta, nhưng ta… Ta với quận chúa là bạn tốt, như vậy có phá vỡ quy củ không…?” Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy giữa hai chân mình bị bàn tay to lớn của hắn vuốt ve, khiến phía dưới của nàng ẩm ướt khó chịu, trơn trượt mền nhũn. Nàng liền vội vàng mở miệng nói chuyện hòng che đậy phản ứng kỳ lạ trong cơ thể mình.
Tất nhiên, điều quan trọng hơn vẫn là không để cho vương gia trả đũa nàng. Nàng không cố ý, lúc bắt đầu là do bản thân thật sự có hứng thú, muốn hôn hôn vuốt ve bảo bối kia một chút, chỉ là sau khi nhìn thấy phản ứng của Vương gia, nàng mới nổi lên tâm tư xấu, thừa dịp hắn nói chuyện với quận chúa liền tận lực trêu ghẹo hắn. Lúc này quận chúa đã đi rồi nên chắc chắn hắn sẽ nổi giận.
Ư, lại nữa, cảm giác này với cảm giác trên xe ngựa ngày đó giống nhau như đúc, thậm chí còn đặc biệt hơn, càng làm cho nàng cảm thấy khó mà chịu được, nhất là khi tiểu hoa huyệt bị cự vật nóng bỏng trơn trượt áp sát, từ sâu trong hoa kính trào ra một cỗ xuân thủy, tiểu cô nương không khỏi vặn vẹo một cái, vô tình khiến cho hai cánh hoa môi tách ra, thẹn thùng ngậm lấy đầu nấm trơn trượt của hắn.
Cự vật vốn đã nóng bỏng dựng thẳng, trước đó lại được đôi môi đỏ mọng của nàng liếm mút, khiến vật kia của hắn càng thêm thô to, có chút trơn bóng thơm nồng, cộng với tinh dịch trong suốt trào ra nhuộm ướt đầu nấm, làm cho động tác ma sát hai cánh hoa môi đang không ngừng mấp máy trở nên thuận lợi hơn.
Linh khẩu hồng hào nóng bỏng xuyên vào tiểu huyệt non mềm, làm nó không thể khép lại được. Cự vật vừa đi vào liền bị tầng tầng lớp lớp tường hoa đẩy lên, tiểu huyệt mềm mại không ngừng ngọ nguậy bao lấy, sâu trong hoa kính cũng run lên một cái, như thể đang mong đợi điều gì. Thư Khuynh Mặc phát ra giữa răng và môi nàng lại bật lên thanh âm rên rỉ kiều mị đến tận xương tủy, khó lòng ngừng lại được …
“Quy củ cái gì… Hự… Nếu là bạn tốt nghĩa là nó thích nàng… Ta cũng thích nàng, như vậy không phải là vẹn cả đôi bên sao… Nàng gả vào vương phủ, nàng vui, ta cũng vui …” Yết hầu Hoa Tỉ Thần trượt lên trượt xuống, câu cuối cùng gần như là lẩm bẩm khe khẽ. Lúc này hắn đang cúi đầu gặm cắn đôi gò bồng tuyết trắng ẩn dưới vạt áo, giọng nói cũng vì thế mà trở nên ù ù, nhưng vẫn có thể nghe rõ nội dung: “Nhưng mà, dù thích thế nào đi nữa thì giữa chúng ta vẫn có nợ phải tính toán rõ ràng, vừa nãy nàng nghịch ngợm cái gì …”

Sức lực không nhẹ cũng không nặng, chẳng qua là hắn vùi toàn bộ gương mặt tuấn tú vào nơi đầy đặn trắng như tuyết kia, hơi thở nặng nề gấp gáp tùy tiện lướt qua da thịt nõn nà, nhuộm đôi gò má kiều diễm của nàng sắc dục nóng bỏng.
Chỉ là, hắn đã nhịn rất lâu, động tác trên môi cũng trở nên dịu dàng hơn một chút, nhưng hàm răng lại hơi dùng sức mút bầu ngực mềm mại trắng nõn kia vào miệng, còn lấy răng cắn cắn mấy cái, đầu v* nhô cao đỏ bừng cũng bị hắn dày vò không thôi.
Tiếng rên rỉ trầm bổng như tiếng chim Hoàng Oanh của tiểu cô nương càng ngày càng kiều mị say lòng người, so với thuốc kích thích thượng hạng còn hữu hiệu hơn gấp nghìn lần. Hắn vùi thân gậy to lớn của mình vào bức tường hoa xinh đẹp mềm mại, đè ép tầng tầng lớp lớp thịt non. Đỉnh cự vật bị kìm hãm quá lâu, lúc này tình tùy ý động, một lần dùng sức liền xuyên thủng hoa kính nho nhỏ. Tiểu hoa huyệt chật hẹp đáng thương bị kéo căng tới cực điểm.
“Ưm… Đau… Ưm… Ta … Ta khô đùa giỡn…” Răng và môi của nam nhân làm cho hai bầu ngực nàng căng trướng, nàng không chịu được liền ngả người ra sau cọ vào cạnh bàn, nhưng động tác này vô tình lại khiến hai luồng đầy đặn trước ngực đưa đẩy càng sâu vào trong miệng hắn.
Lực đạo vừa nhẹ vừa nặng đè lên trước ngực cô, mâu thuẫn đan xen, khoái cảm ập đến khiến nàng cảm thấy cơ thể mình như đang nhúng trong cơn thủy triều dập dìu, tê tê dại dại, ngứa ngáy, đau đau không thể tả, cái cổ thon thả như thiên nga ngẩng cao lên, miệng không khỏi phát ra âm thanh.
Không ngờ ngay sau đó liền cảm thấy giữa hai chân hơi đau, một vật lớn nóng hầm hầm đột ngột đâm vào, cảm giác lấp đầy khoảng trống khiến nước mắt từ hốc mắt chảy ra, cánh mũi hơi phập phồng.
Cái miệng nhỏ nhắn lẩm bẩm xen lẫn tiếng nức nở, bàn tay nhỏ không kìm được vỗ vai của vương gia: "Rõ ràng là... Ngươi bảo ta sờ nó, hôn nó, bây giờ ngươi lại... Nói ta nghịch ngợm… Ưm... Ta không muốn bảo vật của ngươi, lấy nó ra đi... Khó chịu... "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.