"Còn nhớ lúc nãy, nàng đưa tay giật quần áo của bổn vương, ôm ấp yêu thương. Còn đưa tay đặt lên bảo bối của bổn vương, nhào nặn đến mức nó muốn hỏng... Thư tiểu thư nói chịu bị trừng phạt, bây giờ bảo bối của ta rất khó chịu, bổn vương đành phải tìm nơi để dưỡng thần..." Giọng nói Hoa Tỉ Thần khàn khàn, đầu nấm lớn đỏ tía đã đẩy khe u mật màu rồng ra.
Vừa mới đi vào đã cảm nhận được tầng tầng lớp lớp dày đặc cánh hoa thịt mềm đang siết chặt người xâm nhập không nể nang: "Vừa rồi nàng sờ soạng bổn vương, bổn vương cũng muốn sờ ngược lại, như thế mới tính thanh toán xong... Ngoan... Thả lỏng, cơ thể đừng căng cứng như thế. Một lát hãy kêu khẽ thôi, tránh để kẻ địch nghe thấy lại xông vào..."
Nơi ấm áp kia siết vô cùng chặt, làm hắn không thể tiến vào được. Huyệt mềm nhỏ của xử nữ bị trở ngại, không thích ứng được vật cứng rắn to lớn của hắn. Hắn đổ mồ hôi trán, hơi thở trở nên nặng nề, nhịn không được mà chuyển động thắt lưng. Hắn khẽ xoa lên cánh hoa chảy nước, để xoa dịu nỗi đau bị siết chặt.
Bàn tay hắn thò vào trong vạt áo rộng, một tay nắm chặt ngọc nhũ tròn trịa đẫy đà, tăng thêm sức mạnh giống như đang ức hiếp nàng. Lòng bàn tay to lớn của hắn hơi nâng kiều nhũ tuyết trắng to lớn lên, ngón tay dài tò ác nắm điểm nhọn như nhụy hoa. Giống như đùa giỡn như thế mới có thể làm dịu hạ thân bị siết chặt đến đau đớn, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/166333/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.