Hạ Nghiễn Châu ôm ngang Chu Tự về phòng ngủ, khi đi qua tấm gương ngay góc cầu thang thì anh bỗng dừng bước, anh nghiêng đầu, không biết đang nhìn gì trong gương.
Vốn Chu Tự đang tựa vào vai anh, vì tò mò không biết anh làm gì nên cô cũng nhìn qua thử, vừa nhìn khiến hai má cô nóng bừng như muốn nổ tung.
Vừa rồi hai người mặc đại rồi đi vào phòng làm việc, nên ăn mặc cũng không mấy gọn gàng chỉnh tề. Anh xoay nghiêng người vào mặt gương, mà góc bên đó là góc hai chân cô đang gác lên tay anh.
Chu Tự lắc anh: “Anh bị b**n th** hả? Đi mau lên!”
Cô lắc đến nỗi Hạ Nghiễn Châu đung đưa người, anh bật cười.
Anh tiếp tục bước vào phòng ngủ, đôi dép lên mang dưới chân cô, một chiếc bị rơi trong phòng làm việc, chiếc còn lại khi anh quăng cô lên giường đã bay đi đâu mất tiêu.
Chu Tự lập tức lăn vào chăn, chỉ để mỗi đôi mắt để nhìn: “b**n th**.”
Hạ Nghiễn Châu không thèm để ý đến cô.
Cô nhìn hai tay anh đan nhau nhanh chóng cởi áo thun ra, lúc anh giơ tay lên, cơ bắp tự động căng chặt lại, lưng quần tuột xuống thấp hơn, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, từng đường gân máu lan tràn, vừa nổi bật vừa gợi cảm.
Cô rất muốn biết nếu áp môi lên đó sẽ có cảm giác thế nào, do dự chốc lát cô vẫn ngồi dậy, nhưng lại không dám làm, chỉ đầy nhìn một cách tiếc nuối rồi thở dài đầy ảo não.
Anh nhìn sang: “Sao thế?”
Chu Tự không nói gì, còn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-o-bac-dao-giai-tong/4653542/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.