Bước sang đầu mùa thu, bà Vương Á Tiệp mẹ của anh gọi điện thoại đến, bảo Hạ Nghiễn Châu cho người dọn dẹp căn nhà cũ ở Bắc Đảo, bà và Hạ Thành chuẩn bị về đó sống một thời gian, tiện để gặp mặt bạn gái anh luôn.
Hạ Nghiễn Châu trầm ngâm: “Từ đáy lòng mẹ đã hết hẳn định kiến chưa?”
“Ở trong lòng anh, mẹ là một người rất nhỏ nhen à?” Cuối cùng bà Vương Á Tiệp cũng chịu xuống nước: “Đại khái đã biết được tầm quan trọng của cô gái ấy trong lòng con, con thích là được rồi, ý kiến của mọi người cuối cùng cũng chỉ mang tính tham khảo thôi.”
Những việc xảy ra tại resort trong khoảng thời gian trước vẫn tới tai bên thành phố Lâm, khi đó bà lại phản ứng một cách bình tĩnh vô cùng, vì vào lúc ấy cuối cùng bà cũng đã rõ lòng con trai mình.
Có thể tìm được một người mà con trai bà để tâm đến thế, bà nghĩ, hẳn bà nên vui thay cho anh chứ.
Hạ Nghiễn Châu cảm thấy biết ơn mẹ từ tận đáy lòng, nhưng sau cũng anh chỉ đáp ứng một nửa yêu cầu của bà. Nhà cũ anh sẽ cho người dọn dẹp sạch sẽ, còn chuyện gặp mặt cô thì anh hi vọng sẽ thuận theo tự nhiên, không phải hấp tấp làm gì.
Tối đến khi rời khỏi resort, anh không về nhà ngay.
Đã liên tiếp mấy ngày Chu Tự phải tăng ca, nghe nói buổi triển lãm khá là hiệu quả thu hoạch được nhiều món hời, mặc dù không so được với mấy công ty lớn, nhưng cũng coi như đạt được một bước tiến nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-o-bac-dao-giai-tong/4653540/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.