Chu Tự ra khỏi cửa phòng đặt riêng, Hạ Nghiễn Châu đã khuất bóng sau hành lang.
Lối đi ở đây phức tạp, cô quên mất đường ra, cắm đầu đi đại hai vòng, thì bỗng thấy Triệu Tư Kiều đứng trong góc. Cô đang dây dưa gì đó với người ta, người kia mặc bộ đồng phục màu đen, vóc người quyến rũ, mặt mày nhìn hơi dữ dằn nhưng rất nghiêm chỉnh.
Chu Tự lờ mờ cảm giác đã gặp người này ở đâu rồi, một lúc sau mới nhớ ra là người vệ sĩ ở quán bar lần trước.
Triệu Tư Kiều cũng nhìn thấy cô.
Chu Tự hơi dừng bước, nhưng rồi đi nhanh lên: “Cửa chính ở chỗ nào?”
Triệu Tư Kiều không kịp phản ứng, giơ tay chỉ vào một lối: “Đi thẳng, quẹo trái rồi quẹo phải.”
“Tôi có chút việc phải đi trước, cô mau vào trong tiếp họ đi.”
“Này! Cô đi đâu?”
Chu Tự không trả lời, cô chạy luôn ra ngoài.
Vòng qua hết các hành lang rắc rối, cho đến khi trước mặt xuất hiện cánh cửa to viền vàng, cô mới thả chậm bước chân. Cách một tấm kính màu trà, cuối cùng cô cũng thấy bóng lưng anh.
Chu Tự thầm thở phào một hơi, cô nghe tiếng giày cao gót của mình gõ từng tiếng trên sàn nhà lát đá hoa cương, mà cứ tưởng như đang gõ từng nhịp lên trái tim mình.
Cô đẩy cửa ra, anh đang chăm chú hút thuốc, chẳng hề nhận ra tiếng động sau lưng mình.
Chu Tự nhìn sang, thấy tay còn lại của anh đang thả lỏng bên người, bèn cổ vũ chính mình, bước lên trước, len các ngón tay vào bàn tay anh, dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-o-bac-dao-giai-tong/4653528/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.