Men rượu lại bốc lên đầy, Chu Tự chỉ thấy hai chân mình lắc lư, hơi chếch choáng, cô lùi ra sau dựa lưng lên vách tường để đỡ người đứng vững.
Cô cảm thấy chỉ đợi tầm một hai phút, Hạ Nghiễn Châu đã đẩy cửa bước ra, anh bước nhanh đến chỗ cô.
Chu Tự híp mắt, thấy anh đã mặc áo khoác rồi, là một chiếc jackets ngắn màu đen làm bằng da dê, chất vải thắng thớm khoác trên bờ vai rộng rãi vững chắc của anh, khiến anh lại càng cao lớn hơn.
Anh bước nhanh mạnh mẽ, đôi giày dưới ống quấn tay của anh theo bước chân mà lúc gấp gáp lúc thả lỏng, ống quần lúc ẩn lúc hiện, khó mà tưởng tượng được cơ bắp khỏe mạnh, rắn chắc cỡ nào…
Chu Tự thôi không nhìn nữa, tim cô đập thình thịch như trống bỏi.
Giờ đây cô như thể đã bị thứ gì đó không chế hoàn toàn, dù cho có chút sợ hãi nhưng vẫn hi vọng những việc sẽ xảy ra ngay sau đó.
“Đi thôi.” Hạ Nghiễn Châu đứng ngay trước mặt cô, anh lại lấy túi và áo khoác trên tay cô rồi tự xách.
“Đi đâu?”
“Đến chỗ tôi.” Anh chỉ nói thế.
Chu Tự không hỏi nhiều, cô đi theo sau cách anh chừng một bước.
Không quá nhiều người lui tới, xung quanh vẫn ồn ào náo nhiệt, mọi người đều đang mong chờ vào khoảnh khắc giao thừa chút nữa đây.
Hạ Nghiễn Châu nghiêng người né những cô cậu thanh niên bước đến, anh quay sang hỏi: “Em vẫn ổn chứ?”
Chu Tự vẫn còn tỉnh táo đấy, chỉ là bước chân cô phiêu diêu mà thôi.
Cô gật gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-o-bac-dao-giai-tong/4653511/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.