Tinh Ý thuận tay xoa đầu cô, cảm thấy hành động của cô thật giống một con mèo nhỏ: "Mùi thuốc. Dính trong lớp giải phẫu, tắm rửa thay đồ vẫn chưa bay hết, bản thân chị cũng không ngửi thấy."
"Lớp giải phẫu..." Ánh mắt Văn Hinh nhìn cô bất giác hơi kính sợ, "Giải phẫu gì thế?"
"Chuột, thỏ..." Tinh Ý cố ý chọc cô, "Còn có... thi thể."
Khóe miệng Văn Hinh hơi co giật, có lẽ muốn ra sức cười một cái nhưng cuối cùng cũng chỉ là nụ cười gượng gạo: "Chị không sợ sao? Chị thật sự chạm vào thi thể?" Sau đó, mặt mếu máo nói, "Rốt cuộc vì sao chị muốn làm bác sĩ thế? Chương trình học thì khó, còn phải... giải phẫu..."
Tinh Ý thấy dáng vẻ bị dọa sợ của cô, nhịn cười tiếp tục chọc ghẹo: "Đúng vậy, còn chưa hết. Học Y khoa bốn năm, còn phải thực tập một năm. Em biết bác sĩ thực tập đáng sợ thế nào không? Cả ngày ở bệnh viện, gật gà gật gù mà ngủ, hai tuần mới được nghỉ ngơi nửa ngày; còn có, trong lúc thực tập bác sĩ nữ không thể kết hôn. Nếu kết hôn thì tương lai sẽ không thể được nhà nước cử đi xuất ngoại đào tạo sâu."
Văn Hinh trợn tròn mắt: "Vì sao thế?"
Tinh Ý thở dài: "Quy định của hội đồng trường, ngẫm lại cũng cảm thấy thật gian khổ."
Văn Hinh muốn nói lại thôi mấy lần, cuối cùng mới bĩu môi vô cùng đồng cảm nhìn cô: "Chị thật đáng thương ——" từ "đáng thương" còn chưa nói hết, đã bật dậy, "Anh Hai, sao anh lại xuống đây?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-nhu-sao/2651589/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.