"... Nhưng nếu có người nhận ra tôi, cũng khó mà giải thích." Diệp Giai Chính trầm giọng nói, "Suy cho cùng mọi người đều biết tôi chỉ có một đứa em gái."
Tinh Ý không lên tiếng, qua một hồi lâu, mới nói: "Các đồng nghiệp của em đều rất bận, có thể không có ai hỏi đến anh đâu."
Diệp Giai Chính hơi thất vọng "à" một tiếng, không nói gì.
Hai người sóng vai đi tới cửa Phổ Tế Đường, Tinh Ý hơi dừng bước, hít một hơi thật sâu.Thật ra trên đường đến đây, cô vẫn hồi hộp lo lắng, nhưng có anh nói đùa cùng mình,bất giác thả lỏng hơn rất nhiều.
Bọn họ còn chưa vào cửa, đã gặp phải một điều dưỡng quen biết ra ngoài thay ca, vừa thấy cô liền chào: "Bác sĩ Tiểu Liêu, sao hôm nay lại đến đây, không đi học sao?"
"Tôi đến xem... bác sĩ Lý có đây không?"
"Tối hôm qua ông ấy không về, cô đi xem thử."
Quả nhiên Bác sĩ Lý ở trong văn phòng, Phổ Tế Đường chỉ thuê một tòa nhà nhỏ hai mặt tiền, phòng bác sĩ cũng rất chật, bác sĩ trực thường kê ghế sát nhau tạm bợ ngủ qua đêm. Bác sĩ Lý ngủ được nửa giấc, lúc này vừa mới tỉnh dậy, nhìn thấy Tinh Ý, ngáp một cái rồi hỏi: "Sao em lại tới đây?"
"Em đến xem hậu sự của bà lão sẽ xử lý thế nào." Tinh Ý lấy hết can đảm, "Con trai và con dâu bà ấy còn ở đây không?"
"Đã cho bọn họ về rồi." Bác sĩ Lý nhìn sang cô sinh viên này một cái, "Hôm qua không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-nhu-sao/2651562/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.