"Đưa tài liệu cho phó quan của tôi." Diệp Giai Chính đứng lên nói, "Nếu ngài Hiya muốn nói mấy chuyện này, như thế tôi cáo từ đây. Muốn hợp tác xây cảng hay không, trễ nhất cuối tháng tôi chắc chắn sẽ trả lời."
Hiyagami đứng lên, mỉm cười nói: "Như thế tôi lười biếng một chút, nhờ Sato đưa đến cho ngài." Ông dừng một chút, nở nụ cười khó mà hiểu được, "Nói đến tề gia, quân tọa cũng đã tới tuổi thành gia, ngoại trừ vị phu nhân mang về từ Bắc Bình, gần đây Lưỡng Giang đều đang đồn thổi Đốc quân thích một nữ sinh viên. Không biết khi nào có thể uống ly rượu mừng của Đốc quân đây."
Diệp Giai Chính mỉm cười gật đầu, tránh không đáp: "Như vậy tôi cáo từ trước."
Lúc xuống từ tầng hai, vừa khéo là thời gian giữa hai bài nhảy, trên sảnh có người biết Diệp Giai Chính liền chào hỏi anh tới tấp. Diệp Giai Chính lại làm như không thấy, bước chân vừa nhanh vừa gấp, xuyên qua đám người. Tiêu Thành đưa áo khoác và găng tay, Diệp Giai Chính nghiêng đầu lạnh lùng nhìn Sato Gen: "Sato tiên sinh bằng lòng ra Tô Giới cùng tôi không?"
Sato Gen gật đầu.
Tiêu Thành tự giác để đoàn xe đi theo từ xa, bảo đảm chung quanh không có người tới gần.
Diệp Giai Chính nhìn về phía trước, thanh âm trầm thấp lãnh đạm: "Sato tiên sinh, tôi nói thật với ông vậy. Dù cho có kẻ biết quan hệ của ông và Liêu gia hay không, mong ông hãy rời Trung Quốc."
Sato Gen rũ mắt xuống, thật lâu sau mới nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-nhu-sao/2651546/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.