Đúng lúc Hoàng mụ lấy một cái bọc nhỏ ra, vừa thấy hũ rượu này, không nhịn được lại bắt đầu lau nước mắt: "Đây là lúc tiểu thư đầy tháng, lão gia tử tự tay chôn xuống. Năm trước ông ấy còn vui vẻ nói chờ tiểu thư thành thân có thể đào lên rồi..."
Tinh Ý nhớ lại một buổi chiều, ông nội lẩm bẩm nói... Lúc ấy ông đã mơ hồ biết kết cục của mình rồi sao? Cô quay lưng lại, nhanh chóng lau nước mắt: "Đừng mở, tôi muốn mang về."
Hoàng mụ mở bọc nhỏ ra, bày trên bàn: "Tiểu thư nhìn xem, đều là vật mà lão gia tử để lại."
Ấm trà ông quen dùng, kính lúp nhờ người từ Thượng Hải mua để đọc báo, đồng hồ bỏ túi chưa bao giờ rời khỏi người... mỗi một vật đều tràn đầy sức sống, nhưng ông đã không còn nữa rồi.
Tinh Ý cầm đồng hồ bỏ túi, nhẹ nhàng mở ra, kim đồng hồ bên trong vẫn di chuyển chậm rãi. Đây... có lẽ là vật ông nội trân quý nhất, từ nhỏ cô đã thấy ông đeo, rất ít khi rời khỏi người. Hoàng mụ nhìn chiếc đồng hồ, thở dài nói: "Đồng hồ này do thiếu gia mua về từ Nhật tặng cho lão gia tử trước kia."
"Cha của con sao?" Tinh Ý gần như chưa từng nghe chuyện liên quan đến cha ở nhà, khó tránh khỏi kinh ngạc.
Lúc lão gia tử còn sống nghiêm lệnh người trong nhà nhắc tới thiếu gia, nhưng hiện nay người không còn nữa, Hoàng mụ nghĩ một chút, lấy lại chiếc đồng hồ kia:
"Con xem, đồng hồ này có hai lớp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-nhu-sao/2651515/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.