Lục Khắc cười, nét cười mang theo một vẻ u ám mà trong quá khứ Ninh Lạc An chưa từng thấy.
Hắn áp bàn tay thô cứng lên gương mặt mịn màng tròn trịa của cô, bất ngờ kéo mạnh một cái.
Môi cô lập tức bị lấp đầy bởi nụ hôn vội vã của Lục Khắc. Hơi thở nồng đậm mùi đàn ông hoà với mùi thuốc lá thoang thoảng, lưỡi mang theo dư vị nước chanh chua ngọt nhàn nhạt.
Ninh Lạc An muốn đáp trả nhưng không biết làm cách nào. Lưỡi của Lục Khiết khuấy đảo khoang miệng cô, tay hắn luồn vào mái tóc hơi rối của cô ép nhẹ đầu về phía trước.
Ninh Lạc An nhắm chặt mắt, hai tay đặt trước ngực Lục Khắc, đẩy mạnh một cái.
Thoát ra được nụ hôn kia, cô thở hổn hển, hai mắt ửng đỏ nhìn hắn.
Tuy Ninh Lạc An lên kế hoạch lăn giường, nhưng kỳ thực cô là một thiếu nữ nguyên tem, kinh nghiệm chính xác là con số 0, đối mặt với loại tình huống này, bản năng vẫn cảm thấy có chút sợ hãi.
"Sếp Lục... Anh..."
Lục Khắc liếm một vòng môi, như thể không ăn đủ miếng đào chín kia. Hắn kề mặt lại gần cô, thì thầm:
"Sao không gọi chú nữa, nghe cũng thú vị đó."
Ninh Lạc An gục mặt: "Vừa nãy tôi sơ suất, anh tha lỗi cho tôi."
Cô giả vờ như một con mèo nhỏ ngốc nghếch nhưng trong từng cử chỉ đều có ý đồ. Ngay cả dáng ngồi gấp chân tách qua hai bên cũng khiêu khích Lục Khắc không ít.
Lục Khắc nắm chiếc cằm nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-lam-mong/3356009/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.