Edit: Mỳ
Lễ Trung Thu
Một năm sau khi Lâm Ấu Tân được nhận vào Nhà Hát lớn Thượng Hải, cuối cùng thì vở kịch thường niên của đoàn cũng đã bắt đầu tour lưu diễn toàn quốc. Lúc họ đến với vùng Huy Nam thì vừa hay là Tết Trung Thu.
Năm nay, hai vợ chồng cô không định về Tây Thành. Vậy nên, Lâm Giới Bình và cả gia đình của Khúc Tĩnh Đồng đã cùng nhau bay đến Huy Nam để chung vui ngày lễ.
Bé Đậu Miêu nay đã bảy tuổi rồi, vừa đúng ngay độ tuổi cắp sách đến trường. Cô bé được chăm chút, ăn diện hệt như Lâm Ấu Tân hồi nhỏ, từng nét mày nét mắt đều toát lên vẻ lanh lợi và kiêu hãnh, cứ như thể được khắc ra từ một khuôn với Lâm Ấu Tân vậy.
Có đôi lần, Lâm Giới Bình nhìn thấy Ấu Tân kiên nhẫn kèm Đậu Miêu làm bài tập, không nén được ánh mắt vừa tiếc nuối vừa bất lực hướng về phía Chu Bẩm Sơn. Ông cụ tóc đã bạc trắng, ánh nhìn đầy vẻ trách móc thầm kín. Tuổi càng cao, nỗi niềm mong mỏi có một đứa chắt nội nối dõi lại càng trỗi dậy mãnh liệt.
Chu Bẩm Sơn thấy vậy thì đành ho nhẹ một tiếng, gãi gãi mũi, chẳng biết nên đáp lời ông cụ thế nào cho phải nữa.
Tối đó, sau khi kèm Đậu Miêu học xong lớp tiếng Pháp trực tuyến, Lâm Ấu Tân trở về phòng. Vừa bước chân vào phòng tắm, cô đã bị một vòng tay rắn chắc ôm chầm lấy từ phía sau.
Hơi nóng bồng bềnh và cả hương nước còn vương lại từ lúc anh vừa tắm xong phả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-cua-anh-ngan-ha-khach/5058898/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.