Edit: Mỳ
Lâm Ấu Tân nằm trên giường của Từ Trừng Ninh rồi mà vẫn chưa thể lấy lại được tinh thần.
Sau khi nói những câu khó hiểu kia, Chu Bẩm Sơn không có thêm bất kỳ hành động nào khác, chỉ ôm cô một lúc trong phòng rồi đưa cô xuống lầu. Suốt cả quá trình, anh không hề có chút mất kiểm soát nào.
Nhưng Chu Bẩm Sơn cũng sẽ mất kiểm soát ư? Ban nãy có thể dùng từ mất kiểm soát để miêu tả không?
Anh bảo “Không thích nơi này” là có ý gì? “Trượt băng không vui” ư? Hôm nay cô thấy anh trượt rất vui mà?
Lâm Ấu Tân đau đầu, trở mình. Cô không thể hiểu nổi.
Nằm bên cạnh, Khúc Tĩnh Đồng đang gọi video với chồng và con gái.
Phụ nữ một khi đã làm mẹ thì không thể không lo lắng. Chốc chốc cô lại hỏi con buổi trưa ăn gì, tại sao bây giờ vẫn chưa ngủ trưa, chốc chốc lại dặn dò Trình Hạo nhớ đưa con đi học sớm vào buổi chiều.
Từ Trừng Ninh vừa tắm xong, khoác áo choàng tắm bước ra, trên mặt vẫn còn đắp mặt nạ. Thấy Lâm Ấu Tân mặt ửng hồng, cô ấy nhìn cô với ánh mắt đầy ẩn ý: “Sao bây giờ mới xuống? Ở trong phòng làm gì thế hả?”
Người này thật sự đã thành tinh rồi.
Lâm Ấu Tân chột dạ, ánh mắt né tránh một giây rồi vội vàng chữa lời: “Làm gì được chứ, dọn đồ thôi.”
Lời giải thích này thật sự rất vụng về, vì nếu thực sự không có gì, cô sẽ chỉ đơn giản đáp lại một câu “chán quá” là xong.
Thế là Từ Trừng Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-cua-anh-ngan-ha-khach/5058823/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.