Chương trước
Chương sau
Angel:"Ở, ở đây tôi xin chân thành cảm ơn anh vừa rồi đã cứu tôi, Diệt Thiên-san, nếu không có anh tôi không biết phải làm gì cả, tôi vừa rồi quên cả cảm ơn thật xin lỗi.

Diệt Thiên:"... (Tôi cứu bọn nó được chứ? không cứu để cô xử cả bọn à, mà vũ khí nhỏ giấu đâu thế? không thấy luôn, giấu kỹ thế),À ok, có chuyện gì để sau đi, đừng cử động mạnh, để tôi sơ cứu trước đã rồi chở đi bệnh viện.

Anh lấy lưỡi lam.

Angel:"Diệt, Diệt Thiên-san, anh, anh muốn làm gì...?

Diệt Thiên:"Nặn bớt máu độc, tôi xin lỗi trước, không hút máu độc đâu nhé, làm thế có thể chết do thấm máu qua đường miệng, vì gần trung ương thần kinh đó, nên chỉ còn cách dùng lưỡi lam rạch vết thương để nặn máu thôi.

Anh rạch một đường 1cm nặn cho máu chảy ồ ạt ra, rồi xịt cồn vào:

"Để ngăn tự lành vết thương gim thêm mấy cây kim nhé, làm như vậy để khi chạy xe sẽ thải bớt máu độc ra, tránh độc tố lan nhanh ra cơ thể.

Angel:...

Tôi đã làm gì để phải chịu tội như vầy, huhu... anh cũng chả biết có hiệu quả không cứ làm thôi, dù sao có anh cũng chả chết được.

Diệt Thiên:"(Ôi dự định hóng chuyện rồi về nhà ôm ấp tí, mà gặp cú này tốn thời gian nữa),Cô đứng được chứ?

Angel:"Chân tôi tê quá không còn cảm giác luôn rồi.

Siếc kiểu đó máu khó lưu thông bị vậy là phải.

Diệt Thiên:"Để tôi dìu cô đứng dậy, từ từ thôi.

Angel:"Ahhh, ahhh đau quá.

Diệt Thiên:"À chết tôi quên quay đầu xe rồi hướng ngược lại mới có bệnh viện gần nhất, cô tự đứng được chứ?

Angel:....

Giết tôi đi!

Diệt Thiên:"Mà thôi cô lên xe đi tôi quay đầu lại.

Tháo thân kiếm gấp lại bỏ vào cốp, anh dìu cô lên xe ngồi cô vịn thanh nắm, anh từ từ xoay đầu xe lại trèo lên:

"Rồi đi thôi, nhớ vịn chặt.

Angel:"Ưm... chân, chân tôi đau và tê quá.

Diệt Thiên:"Ráng nhịn đi, không được cô cứ ôm tôi để kẻo té, xe ôm mà.

Angel:"Vậy tôi xin phép.

Cô ôm anh.

Diệt Thiên:"Xém nữa quên con rắn.

Anh khom xuống lụm con rắn mà kẹp nó vào thanh xe, làm Angel chúi nhủi xém thì té, nổ máy anh chạy đi hết cỡ:

"Không biết mấy thằng quỷ kia còn đằng trước không?

Angel:...

Anh chạy ngang qua lũ đó tụi nó đang ngồi trong bờ ruộng mò cá:

"Nhìn cái chó gì, bữa khác tao tìm tụi mày tính sổ sau, bé này mới bị rắn cắn.

Tụi nó:...

"Dm, cái thằng chó!

"Tao dm dòng họ nhà mày!

"Lờ má nó!

Angel:...

Mặt cô xanh xao lắm rồi, thiếu máu mà.

Sau khi anh đi.

"Má xui thiệt chứ, tính diễn vai ác để thằng kia anh hùng cứu mỹ nhân kiếm 5triệu, mà bị thằng quỷ hồng kia phá người ta trả có 500.

"Tức bỏ mịa, thằng lờ đó!

"Có 500 là may rồi la gì.

Thật ra có đứa muốn làm quen với Angel nên thuê mấy đứa này dàn cảnh, để nguy cấp đi ra làm anh hùng cứu mỹ, nhưng gặp anh chạy vô nó thấy không ổn núp lùm.

Sau khi cả bọn bị anh hù chạy nó đi gặp họ, phê phán trả mỗi đứa 500 như thù lao, trên đường anh gặp cảnh sát giao thông.

Csgt:"Đứng lại, lại là cậu nữa à? cho tôi kiểm tra giấy tờ.

Diệt Thiên:"Xe 50 mà anh không tin xem mặt đo tốc độ này, với em có mang nón bảo hiểm mà.

Anh tháo mũ Decade chìa ra cho nhìn bên trong có mót, mặt Decade thì anh kéo lên ra là kính chắn gió của mũ, là mũ bảo hiểm thật.

Diệt Thiên:"Anh cho em qua nhanh được không, đợi nữa bạn em ngủm thật đó, nhìn cái mặt cô ấy kìa.

Csgt:"Em ấy bị gì thế?

Diệt Thiên:"Bị rắn cắn, hổ lửa, anh nhìn nè, còn không tin nữa thì qua kia xem chân cô ấy, em mới sơ cứu.

Ảnh nhìn quả là rắn hổ lửa, qua kia nhìn đùi Angel tím ngắt có vẻ muốn hết máu.

Csgt:"... Cậu sơ cứu hay giết người vậy... được rồi, cậu có thể đi, nhanh lên.

Diệt Thiên:"Vậy em cảm ơn.

Csgt:"À mà sao cậu không gọi xe taxi chứ chạy vầy dằn lắm sao chịu nổi.

Diệt Thiên:"Ờ ha, em quên.

Csgt:...

Angel:...

Chết rồi, sắp chết rồi! giết tôi đi!

Diệt Thiên:"Mà thôi cũng sắp tới bệnh viện rồi, thuê taxi làm gì, em đi trước.

Anh vọt đi, lát sau tới bệnh viện, dẹp chìa khóa anh rút kim dẹp, mang con rắn ôm Angel chạy vội vào, mặt cô xanh lè không còn chút máu.

Bác sĩ:"Trời ơi cô ấy bị gì thế? cấp cứu, cấp cứu lẹ.

Nhìn qua con rắn anh cầm và cái chân đang tươm máu, bác sĩ đã đoán được! với cả... cái gì vậy? cosplay? được rồi nhiều đứa ngáo lắm không lạ.

Diệt Thiên:"Cô ấy bị rắn hổ lửa cắn đó bác sĩ.

Bác sĩ:"Được rồi cậu theo tôi.

Hai người vội đi cấp cứu, anh thì ngồi ở ngoài chờ, sẵn thanh toán viện phí:

"Ôi tiền mất mà tật cũng mang, chán vãi.

Lát sau bác sĩ đi ra:

"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, chất độc của rắn hổ lửa đã không còn mấy khi đến đây, nhưng vì thiếu máu trầm trọng bệnh nhân suýt nữa ngủm, là ai đã sơ cứu tầm bậy vậy? biết nọc rắn hổ lửa ngăn chảy máu không mà còn làm vậy?

Diệt Thiên:"... Xin lỗi bác sĩ là tôi, tôi nghĩ làm thế sẽ giảm bớt độc tố khi tới bệnh viện.

Bác sĩ:"... Khụ, sau này cậu chú ý chút là được, may là có cậu siết chặt bắp đùi, có lẽ nhờ thế mà chất độc không lan ra phạm vi bắp đùi, và máu cũng không đi xuống được, nhờ thế mà nạn nhân bậy bệnh nhân không chết do mất máu quá nhiều, nhưng vì siết chặt quá nếu để lâu thêm nữa, có thể làm các cơ và các động mạch bị đứt dẫn đến liệt luôn cái chân, nên nhớ sau này có sơ cứu đừng siết kiểu thế, còn sống người ta cũng không vui đâu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.