Diệt Thiên:"Hả? ý em là về cái gì? à... ra là vụ đó nhỉ, anh khá giỏi về làm văn, em biết đấy, hehe.
Hai người đang đi dạo trên phố.
Hibiki:"(Ra là hiểu lầm, nếu thế không lạ khi anh ấy có vẻ nắm tình hình khá rõ, mình trách nhầm anh ấy rồi, đã nói mà, một người tuyệt vời như vậy sao có thể lừa mình và mọi người chứ? điều đó có lợi gì cho anh ấy đâu, vậy mà mình vẫn cố hỏi),Xin lỗi vì đã hỏi kỳ cục như vậy, em cứ tưởng anh đã hồi phục ký ức...
Nếu là giỏi văn thì có thể lấy kiến thức từ những sự việc nhỏ mà cô kể, và trau chuốt [suy đoán] ghép chúng lại hoàn chỉnh, làm văn cần óc sáng tạo mà.
Diệt Thiên:"Không sao đâu mà, thôi anh phải đi rồi, dù sao mục tiêu chuyến này coi như đã hoàn thành, xin lỗi vì đã làm phiền em nhé, chắc em còn phải về làm cơm tối cho bố em nhỉ? anh không làm phiền nữa đâu.
Hibiki:"(Anh ấy vẫn tin lời nói dối đó của mình, vậy mà mình lại...).
Anh vừa chạy được vài bước, đột nhiên bị ai đó nắm tay kéo lại.
Hibiki:"[Xấu hổ] N-Nếu anh... không phiền... có thể... đi dạo chơi... với em hôm nay không? k-không phải là, hẹn hò đâu nhé, chỉ đơn giản là, đi chơi giáng sinh thôi.
Diệt Thiên:"(Úi đừng níu kéo tui làm gì, tui muốn về phè phỡn vui đùa cùng hai bé iu [Kamihime Artemis], heo my! ồhhh, đã vượt qua tình yêu chân thành, bởi vậy mới dạn thế à),Hibiki, em không cần vì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/decade-toi-thuong-he-thong/3457610/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.